🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khí chất cường giả luôn luôn hấp dẫn và bài xích lẫn nhau, Hải Như Nguyệt vừa mới xuất hiện, ánh mắt của nàng đã nhìn qua Cơ Đức, bốn đạo điện quang lạnh lẽo đụng nhau trong không khí, hai người đồng thời hừ một tiếng, sắc mặt Hải Như Nguyệt trắng nhợt, mà Cơ Đức thì lui ra sau nửa bước, trong mắt xuất hiện một tia kinh ngạc.

Minh Minh tự nhiên biết rõ Hải Như Nguyệt có tính tình gì, sợ nàng hiểu lầm, vội vàng chạy lên trước, nói:

- Chị Như Nguyệt, đây là anh của em!

Quả nhiên tính tình của Hải Như Nguyệt vẫn giống lúc trước, nghe vậy âm thanh lạnh lùng nói:

- Minh Minh, không phải tôi nói nơi này không tiếp đón người ngoài hay sao?

Minh Minh le lưỡi, nói:

- Chị không nên trách em, là Tề Nhạc dẫn anh của em tới.

Tuy thực lực của Tề Nhạc không được, nhưng hắn không có sợ Hải Như Nguyệt, hung hăng liếc nhìn bộ ngực no đủ của nàng, nói:

- Là tôi mang tới, đây là đồ đệ mới thu của tôi, cũng xem như người một nhà, tôi dẫn anh ta tới bái kiến sư tổ. Tôi cũng không phải tới tìm cô.

Tuy Hải Như Nguyệt chán ghét ánh mắt của Tề Nhạc, nhưng càng kinh ngạc lời hắn nói hơn.

- Anh nói cái gì? Anh ta là đồ đệ của anh?

Cũng khó trách nàng kinh ngạc như thế, vừa rồi tiếp xúc ánh mắt với Cơ Đức, là quá trình thăm dò lẫn nhau, thực lực như bọn họ, tinh thần lực khác xa người bình thường, khí thế trong ánh mắt ngưng tụ, tuy không có động thủ chân chính, nhưng khí thế tiếp xúc đã có thể đoán đại khái thực lực của đối phương. Hải Như Nguyệt cảm nhận được Cơ Đức cường đại, mà Tề Nhạc có trình độ gì thì nàng quá rõ ràng, nàng thế nào cũng không tin nổi, Tề Nhạc lại thu một đồ đệ như thế.

- Như thế nào? Tôi không thể thu đồ đệ sao? Chu lão sư, ngài khỏe.

Vừa nói, Tề Nhạc đi qua chào hỏi Chu thúc. Bởi vì Hải Như Nguyệt không cho Chu thúc truyền nghệ võ thuật cho Tề Nhạc, cho nên Chu thúc không cho Tề Nhạc gọi hắn là sư phụ, nhưng Tề Nhạc lại cố ý muốn gọi hắn là Chu lão sư, dùng tỏ vẻ tôn kính, đối với lão nhân này, trong lòng của hắn tràn ngập hảo cảm, mục đích hôm nay tới đây, chính là dẫn kiến Cơ Đức ra mắt Chu lão sư.

Kỳ thật, Tề Nhạc cũng không biết Chu thúc mạnh bao nhiêu, nhưng hắn có thể cảm giác được, Chu thúc cũng không phải người bình thường, trên người ẩn dấu khí tức cường đại, có lẽ, khi võ thuật đạt tới cảnh giới cường đại, cũng có lẽ, đây là loại cường đại khác. Mà cảm giác thâm bất khả trắc này, khiến cho Tề Nhạc vô cùng tin tưởng.

Chu thúc mỉm cười, ánh mắt đảo qua người Tề Nhạc, ánh mắt ngây ngốc một chút, lập tức lại khôi phục bình thường.

Hải Như Nguyệt lạnh như băng nói:

- Các ngươi tới cũng tốt, Minh Minh, Tề Nhạc, tôi vừa vặn có việc đi tìm các ngươi.

Cơ Đức cúi đầu xuống, thấp giọng nói với Tề Nhạc:

- Sư phó, ai mới là sư tổ đây?

Tề Nhạc chỉ chỉ Chu thúc, nói:

- Chính là vị này!

Cơ Đức nhìn Chu thúc, nói:

- Sư tổ ngài khỏe.

Tề Nhạc cười hắc hắc, hướng Chu thúc, nói:

- Chu lão sư, là tôi mang phiền toái tới cho ngài rồi, thằng này bái tôi làm thầy, nhưng tôi không có tuyệt học truyền thụ cho hắn, tôi không có biện pháp ah! Đành phải mang hắn tới, tôi cũng không biết ngài có trình độ gì, làm sao dạy cho hắn. Hắn là người trong bộ đội đặc chủng, cũng là anh của Minh Minh, có thể tin tưởng. Tôi nhớ ngài có nói cần tìm một truyền nhân, tôi thấy khổ người của hắn lớn như vậy, có lẽ được.

Chu thúc hiền lành nhìn Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- Xem ra lời tôi nói anh luôn nhớ rõ!

Cơ Đức nói:

- Sư tổ, tôi muốn luận bàn với ngài một chút.

Hắn là người như vậy, hắn cho rằng, chỉ có người nào đánh bại hắn, mới có tư cách làm sư phụ của mình.

Hải Như Nguyệt lạnh giọng, nói:

- Nơi này của tôi không phải luận võ tràng, Chu thúc, ngài dẫn anh ta đi phòng luyện công đi. Tề Nhạc, Minh Minh, hai người các ngươi đi theo tôi.

Vứt bỏ những lời này, nàng quay trở về biệt thự.

Chu thúc mỉm cười nói:

- Các vị đừng trách móc, tiểu thư luôn luôn là như vậy, kỳ thật nàng rất tốt.

Cơ Đức bĩu môi, nói:

- Nữ nhân như thế, chỉ sợ sau này không gả đi được. Nàng ra sao không liên quan tới tôi, sư tổ, chúng ta nhanh tìm địa phương luận bàn đi.

Chu thúc cười nhạt một tiếng, nói:

- Cũng không cần đổi địa phương khác, ngay ở chỗ này đi. Tề Nhạc, anh và Minh Minh đi theo tiểu thư đi. Anh tìm cho tôi một đồ đệ, cũng nên thử một lần, tôi thấy không tệ, anh ta chắc đã luyện ngoại công, về sau lại sửa tu công phu nội gia, nhưng công phu của anh ta đã định hình, có thể được truyền thừa võ thuật của tôi hay không, không thể nói trước được.

Tề Nhạc nhìn Cơ Đức, dặn dò:

- Anh tự cầu nhiều phúc đi.

Nói xong, hắn và Minh Minh đi vào trong biệt thự.

Cơ Đức xuất thân từ bộ đội đặc chủng, cho nên hắn là loại hình bạo lực điển hình, thấy những người khác đã đi rồi, thần sắc trên mặt lập tức bình tĩnh trở lại, nếu như lúc này có người quen ở đây, nhất định sẽ biết rõ, đây là tín hiệu hắn sắp ra tay, lúc trong bộ đội đặc chủng Lam Long, Cơ Đức lúc bình tĩnh được gọi là bão tố.

Chu thúc mỉm cười nhìn qua Cơ Đức cao lớn hơn mình, hai chân mở ra, cũng bình tĩnh đứng ở nơi đó.

- Đến đây đi, chỉ cần anh có thể làm chân tôi di động, xem như anh thắng.

Cơ Đức ngẩn người, nói:

- Sư tổ, ngài không nên quá đại ý.

Đột nhiên khí tức Chu thúc xuất hiện một ít biến hóa, trên mặt nở nụ cười nhạt, tay phải vươn về trước, cánh tay có chút uốn lượn, thân thể dường như đang đung đưa, nhưng giống như chưa từng di động, trong tích tắc, đột nhiên trong nội tâm Cơ Đức có một tia cảm giác kỳ dị, dường như Chu thúc đã hoàn toàn dung hợp làm một thể với cảnh vật chung quanh. Trong lòng hơi chấn động, hắn biết rõ, mình gặp được cao thủ.

Bọn họ bên này đang chuẩn bị tư thế, mà Tề Nhạc cùng Minh Minh đã đi vào biệt thự, hai người đi theo Hải Như Nguyệt vào một gian phòng khách trên lầu hai.

- Chị Như Nguyệt, chị đừng nóng giận. Nhưng mà, chị cũng biết tôn chỉ của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, chúng ta phải bảo vệ phương đông, cũng nên hợp tác với quân đội.

Minh Minh nhìn thấy sắc mặt lạnh như băng của Hải Như Nguyệt, trong nội tâm có chút bất định. Trước khi tới đây nàng rất do dự, nhưng Tề Nhạc nói chẳng những làm Cơ Đức kinh ngạc, mà ngay cả nàng cũng muốn nhìn một chút sư phụ mà Tề Nhạc muốn tìm cho anh mình là ai.

Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Minh Minh, thân phận của cô tôi biết rõ. Nhưng mà, có một điểm cô nên rõ ràng, tuy chúng ta phải hợp tác với quốc gia, nhưng mà, cô hiện giờ cho rằng chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta có tư cách này hay không? Thực lực của chúng ta còn chưa đủ, Trát Cách Lỗ đại sư từng nói qua. Trước khi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chưa xuất hiện hoàn toàn, trước khi có được năng lực của mình, nhất định phải tận lực che dấu chính mình. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần truyền thừa xuống hơn một ngàn năm, vì thủ hộ phương đông, chúng ta đã không biết phải trả bao nhiêu máu rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.