Cơ Đức hiếu kỳ hỏi:
- Bốn chữ gì?
Tề Nhạc kiêu ngạo nói:
- Lưu động pháo phòng.
Cơ Đức há to mồm, nhìn Tề Nhạc giống như nhìn người từ Hỏa tinh xuống vậy. Tuy Tề Nhạc cố ý hạ giọng, nhưng Minh Minh ngồi đằng sau khẽ biến sắc, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Tề Nhạc không cười nhạo:
- Thế nào, ý tưởng rất tốt đúng không. Sau này anh nên lái đẹp đi khắp nơi cua mỹ nữ, còn có thể giảm bớt tiền thuê phòng, đây là chuyện hưởng thụ cỡ nào. Tùy thời có thể dùng làm chiến trường được đấy.
Cơ Đức nuốt nước bọt, nói:
- Như vậy cũng được? Như vậy tính toán ra, dường như chỉ có SRX mới có chức năng này. Nhưng mà, sư phụ ah! Nếu ngài dán bốn chữ đó lên, không sợ cảnh sát bắt ngài sao?
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Anh biết cái gì. Bốn chữ kia không phải dán ở một bên. Cảnh sát tối đa chỉ có thể nhìn hai bên. Chẳng lẽ tôi không thể dán ở bên trong được sao, dán bên ngoài làm cái gì?
- Mả mẹ nó, sư phụ, ngài đúng là quá dâm đãng.
Con mắt Cơ Đức cũng có hào quang bắn ra, cố ý liếc mắt nhìn Minh Minh ngồi ở ghế sau. Dường như đang giả bộ suy tư cái gì đó.
Tề Nhạc nói:
- Tốt, rốt cuộc anh có chơ mượn không, trên xe còn có anh mà, anh còn sợ cái gì?
Cơ Đức do dự mà nói:
- Sư phụ, anh thật sự chỉ mượn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370337/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.