- Anh dám!
Minh Minh tức giận đuổi theo Tề Nhạc, Tề Nhạc chạy vòng quanh cái cây ở phía trước, vừa chạy vừa giễu.
- Có cái gì không dám. Cô nghe nhé, ánh trăng bồng bềnh trong nước hồ sen, Minh Minh ôm eo chú heo, Minh Minh nhếch chân lên, đỉnh đầu chú heo nhỏ, bà mẹ nó, giao hợp... , ah! Mưu sát chồng này.
Bịch...
Rốt cuộc Tề Nhạc cũng bị Minh Minh đuổi kịp, sau đó ăn một cước đá rớt xuống hồ.
Trên mặt nước có bọt khi bốc lên, Tề Nhạc hét một tiếng đầy kinh hãi, thậm chí ngay cả âm thanh giãy dụa cũng không có.
Minh Minh bị bài thơ của Tề Nhạc làm xấu hổ đỏ bừng cả mặt, nhưng mà, sắc mặt của nàng biến đổi, thất thanh nói:
- Chẳng lẽ anh ta không biết bơi?
Cơ hồ không có chút do dự, nàng đã nhảy xuống dưới.
Hồ nước thanh tịnh nhưng lạnh buốt, sau khi Minh Minh nhảy xuống hồ liền lạnh buốt linh hồn, nhưng nàng chẳng quan tâm tới chuyện này, lập tức bơi trong hồ tìm kiếm Tề Nhạc, nàng lúc này rất gấp, đã có chút loạn lên.
Đột nhiên, một bàn tay ôm lấy eo của Minh Mình từ phía sau, Minh Minh vừa muốn lặn xuống, bên tai đã có nhiệt khí.
- Thì ra cô quan tâm tôi như vậy nha.
Âm thanh trêu tức này, chính là đến từ Tề Nhạc.
- Anh, anh mau buông tôi ra.
Tuy Minh Minh bị giật mình, nhưng tâm tình khẩn trương đã buông lỏng rất nhiều.
- Không buông, thật vất vả mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370330/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.