- Mả mẹ nó, cái này quá phức tạp, mẹ kiếp, khoa học kỹ thuật của Thái Dương Quốc này đúng là mạnh.
Điện Não Hồn ở bên kia tức giận mắng lên, Tề Nhạc mơ hồ cảm giác đượctinh thần của hắn khẩn trương cao độ, nhưng trong đó mang theo vài phầnhưng phấn.
Thời gian bốn phút trôi qua nhanh chóng, độtnhiên, xoạch một tiếng thanh thúy xuất hiện, ba bánh xe đang xoay tròndừng lại, chín cái mật mã bật ánh sáng xanh.
- Oa ha ha, tôi là thiên tài, thành công.
Trong tiếng hoan hô của Điện Não Hồn, cánh cửa trước mặt Tề Nhạc cùngThực Vật Hồn chậm rãi mở ra. Tề Nhạc nhìn thấy cánh cửa này dày tới haimét, liền hít một hơi khí lạnh, thầm mắng một tiếng, dầy như vậy? Chỉ sợ sóng xung kích của bom nguyên tử cũng chưa chắc có thể hủy hoại được a.
Thời gian không cho phép hắn do dự, Thực Vật Hồn đi vào đầu tiên, TềNhạc theo sát phía sau, bởi vì không có phong vân lực, tốc độ của hắnchậm hơn nhiều.
Sau cánh cửa, là một phòng thí nghiệm cựclớn, chiếm diện tích chừng hơn một ngàn mét vuông, vừa vào cửa, Tề Nhạcnhìn thấy hai trăm nhân viên nghiên cứu đang bận rộn, hiển nhiên bọn họkhông biết chuyện xảy ra bên ngoài, nghe được tiếng mở cửa, hơn bốn trăm đạo ánh mắt đồng thời nhìn qua hắn và Thực Vật Hồn.
Tề Nhạc có chút ngẩn người, cau mày nói:
- Nhiều người như vậy, ai mới là Quản Bình tiến sĩ?
Đúng vào lúc này, đột nhiên Thực Vật Hồn động đậy, hơn mười đạo hòaquang màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370206/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.