Lâm Nhất Phàm nói:
- Đây là lần thứ ba em đi tới nơi này, nhưngbàn về nội tình văn hóa thì nơi này kém hơn Hy Lạp vài phần. Tiểu thư,vì cái gì khi chúng ta tới nơi này, chị lại yêu cầu chúng ta dùng têncủa nơi này, còn nói ngôn ngữ quốc gia này nữa?
Một âm thanh dễ nghe vang lên.
- Quốc gia này có câu nói, gọi là nhập gia tùy tục, muốn biết về nơi này, trước hết phải dung nhập vào nó. Nhất Phàm, nơi này có thứ đáng giá cho anh học tập, anh nhất định phải chú ý nhiều hơn. Tổng thống quyết địnhrất anh minh, quan hệ thông gia với nơi này là không tệ.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Đúng vậy a! Em rất có hứng thú với nơi này, hiện giờ em còn nhớ rõđôi mắt to tròn động lòng người của cô gái tên Minh Minh kia. Trên người nàng em cảm giác được khí chất mê say của nữ nhân phương đông.
Tác Tác cười hì hì, nói:
- Anh là tiểu sắc quỷ, ngày mai tôi muốn nhìn nữ nhân kia xinh đẹp thếnào, đáng giá cho anh nhớ thương như vậy. Nhưng mà, tôi nghĩ nàng cóxinh đẹp cũng không sánh bằng tiểu thư đâu.
Lâm Nhất Phàm cung kính nói:
- Đó là đương nhiên, trên thế giới này, căn bản không có ai so sánh được với tiểu thư, tiểu thư là...
Âm thanh dễ nghe lại vang lên.
- Nhất Phàm.
- Thực xin lỗi tiểu thư, em lắm miệng.
Lâm Nhất Phàm có chút sợ hãi nói:
- Lần này làm phiền tiểu thư cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369993/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.