Cổ quan tài ở giữa nhà kho là bắt mắt nhất, bởi vì nó khác vớinhững quan tài còn lại, cả quan tài đều có màu đỏ yêu dị lóe lên, một gã thanh niên chừng hai mươi tuổi đang dựa lưng vào đó, trong tay cầm mộtly thủy tinh có rượu đỏ bên trong, nhẹ nhàng đung đưa, tay hắn gõ nhẹvào quan tài rất có tiết tấu, bộ dáng thanh nhàn đắc ý.
Rượuđỏ bên trong là chất lỏng màu đỏ sậm, ánh sáng của đèn chiếu xuống, lóesáng lên như hồng bảo thạch. Người trẻ tuổi uống một ngụm chất lỏngtrong ly, có chút say mê nói:
- Ân, thật sự là mỹ vị ah!Không nghĩ tới máu của người phương đông lại ngọt hơn phương tây nhiều,sớm biết như vậy, chúng ta nên sớm đi tới phương đông này mới đúng.
Người trẻ tuổi có mái tóc vàng ngắn, chải vuốt cẩn thận tỉ mỉ, giơ taynhấc chân, sẽ có khí tức cao quý hiện ra, gương mặt anh tuấn vô cùngtrắng trẻo, nếu như không phải ánh mắt của hắn có màu đỏ yêu dị lóe lên, ở phương tây cũng được gọi là tiểu sinh anh tuấn, ánh mắt của hắn rấtlạnh, tuy âm thanh mê say, nhưng ánh mắt lại không có chút biến hóa nào. Dáng người cao gầy, áo bành tô thẳng, xem xét là người rất chú trọng bề ngoài. Đối diện người trẻ tuổi, còn có hai người khác, so sánh với hắn, hai người này hình tượng còn kém hơn không ít, trong đó một người thâncao mét chín, hắn có mái tóc màu xám quái dị, con mắt là màu vàng nâu mà con người bình thường không có, dáng người của hắn tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369921/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.