Tề Nhạc trầm trọng gật gật đầu, nói:
- Chuyện của Tình Nhi anh nhất định sẽ giải quyết, nhưng từ trước mắt mà nhìn, Tình Nhi tạm thời còn không gặp nguy hiểm.
Mạc Địch cau mày nói:
- Tề Nhạc, vừa rồi khi bất hòa, tại sao không hợp tác với người của giáo đình tiêu diệt Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, vừa muốn mở miệng, Như Nguyệt đã trả lời vấn đề này thay hắn.
- Tề Nhạc làm như vậy phi thường chính xác. Ở phương tây, Hắc Ám QuốcHội có thể chống lại giáo đình, song phương chế ước lẫn nhau. Hôm naychúng ta nhìn thấy, chỉ là một bộ phận nhỏ thực lực của Hắc Ám Quốc Hộimà thôi. Nếu như hôm nay thực sự giết những người này, không nói trướcchúng ta sẽ bị tổn thương, một khi Hắc Ám Quốc Hội đụng phải đả kíchnghiêm trọng, giáo đình sẽ mạnh hơn, về sau một khi xảy ra xung đột vớigiáo đình, đối với chúng ta mà nói đây là chuyện quá bất lợi, cho nên Tề Nhạc làm như vậy là phi thường chính xác.
- Hắc Ám Quốc Hộivốn không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, cũng không có bất kỳ cừuhận nào, phương tây mới là căn cơ của bọn họ, chỉ có chuyện virus huyếtkế lần này mới khiến bọn ta ra tay. Mà bọn họ cũng giao phương pháp giải độc, như vậy, cừu hận giữa chúng ta đã biến mất, nếu tiêu diệt bọn họ,không bằng lưu bọn họ lại đánh nhau với giáo đình đi.
Mạc Địch nói:
- Thì ra là thế, Tề Nhạc, anh suy nghĩ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369899/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.