Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Cũng chỉ mong như thế. Đình Đình, em mang cho mọi người chút nước để uống. Đồ đệ thiếu đạo đức, châm một điều thuốc cho sư phụ, bây giờ tay ta không rãnh rỗi.
Cơ Đức có chút bất đắc dĩ lấy thuốc từ trong túi quần ra, châm lửa rồi đi tới trước mặt Tề Nhạc nhét vào miệng hắn. Nhưng còn không đợi Cơ Đức nhét vào thì đột nhiên hào quang lóe lên, Tề Nhạc không kịp phản ứng thì điếu thuốc ở miệng đã biến mất, Sát Hồn lòng còn sợ hãi mà nói:
- Hai người bị điên à? Nếu lúc này Tuyết Nữ tỉnh lại thì sao? Chẳng lẽ các anh còn muốn cô ấy bạo tẩu tiếp?
Lúc này Tề Nhạc mới nhớ lại Tuyết Nữ không thể nhìn thấy lửa. Hắn lắc đầu bất đắc dĩ, nói:
- Các anh nhanh đưa cô ấy đi đi a, những ngày này tôi rất thiếu thuốc, đang muốn hút thoải mái đây.
Đúng lúc này, một tiếng rên rỉ rất nhỏ vang lên, bàn tay lạnh buốt đang nắm tay Tề Nhạc bỗng có chút nhúc nhích, Thiên Hồn và Sát Hồn thấy thế lập tức khẩn trương lên, cùng với Cơ Đức vây đến bên giường.
Tuyết Nữ nằm trên giường chậm rãi mở to mắt, thần sắc kích động trong mắt nàng đã biến mất nhưng lại lộ ra vài phần mờ mịt. Bàn tay nắm Tề Nhạc rất chặt, tựa hồ cũng không nhìn thấy những người khác, hướng Tề Nhạc lộ ra một nụ cười ngọt ngào, thỏ thẻ nói:
- Cha.
- A?
Dù ba người Thiên Hồn đã trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369672/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.