Văn Đình lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói:
- Không có, nếu như tại đây thật sự có hung thú hoặc thần thú qua lại mà nói thì tinhthần lực của Tuyết Nữ so với tưởng tượng của chúng ta còn cường đại hơnnhiều lắm.
Tề Nhạc nói:
- Mặc kệ, Tuyết Nữ dẫnđường, chúng ta đi nhìn xem. Bất quá hai người các em nhất định khôngđược rời xa anh. Có chuyện gì cũng có thể chiếu cố nhau.
Đã có kinh nghiệm với Kim Sí Đại Bằng lúc trước, hiện giờ Tề Nhạc đặc biệt cẩn thận.
Ba người chậm rãi leo lên, Tuyết Nữ đi tuốt ở đằng trước, Tề Nhạc ởgiữa, Văn Đình đi theo sau Tề Nhạc. Tuy đã mất đi năng lượng nhưng lúctrước Tề Nhạc đã trải qua rèn luyện tại sa mạc Tháp Khắc Lạp Mã Can,thân thể rất tốt. Đối với hắn mà nói thì leo núi cũng không có gì khókhăn. Tuyết Nữ vừa đi, trong đôi mắt màu xanh đậm toát ra hào quangnghiêm túc, bước chân nàng tiến lên cơ hồ không chút do dự, đi thẳng vềhướng ngọn núi kia.
Tề Nhạc mấy lần hướng Văn Đình hỏi thăm nhưng Văn Đình vẫn như cũ không phát hiện bất kỳ khí tức năng lượng nào.
Lúc ba người đang đi đường vòng trong rừng núi rậm rạp, Tuyết nữ đột nhiên ngừng lại, chỉ về hướng đỉnh núi, nói:
- Cha, mẹ, ở đó đó. Hình như có hai cỗ năng lượng, có một cỗ trước kiacon cảm nhận được, cỗ kia thì phi thường tương tự. Vừa rồi ở chân núicon mới phân biệt được đó là hai cỗ năng lượng bất đồng.
TềNhạc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369654/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.