Vì trái cây kia, Tề Nhạc áp chế công kích đến cực hạn, điều nàykhiến năng lượng tự nhiên có thể thu liễm, dù sao thì Lục Lân Liệt ThụTích cũng đang ở trên trái cây kia.
Tề Nhạc mỉm cười, trongmắt toát ra một tia hàn quang nhàn nhạt, lôi điện màu tím trong khôngtrung đồng dạng với tưởng tượng của hắn, chỉ trong khoảnh khắc đã thônphệ thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích. Đồng thời, dưới sự khống chế của TềNhạc, Lôi Vân lực mang theo vài phần năng lực hút và xả, tận lực hút Lục LÂn Liệt Thụ Tích khỏi cành cây mà không gây tổn thương cho quái thụkia. Năng lượng được khống chế thập phần xảo diệu, ngay cả Tề Nhạc cũngcảm thấy hết sức hài lòng.
Một âm thanh chói tai theo lôiđiện lập tức phát ra, Tề Nhạc vốn cho rằng thân thể Lục Lân Liệt ThụTích đã hoàn toàn tê liệt không khỏi lắp bắp kinh hãi, hắn cảm giác rõràng, bên trong điện quang màu tím ngưng kết thành một màn hào quangđường kính 3m, thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích vẫn có thể di động.
Đúng lúc này, năng lượng trên người Lục Lân Liệt Thụ Tích bạo phát, cơhồ chỉ trong nháy mắt, hào quang màu xanh sẫm đã xuyên thấu hào quanglôi điện của Tề Nhạc, phóng tới trước mặt hắn. Kinh nghiệm thực chiếncủa Tề Nhạc cực kỳ phong phú, đột nhiên gặp phải tập kích, vô ý thức làm ra phản ứng. Tay trái lập tức đặt ngang ngực, Kỳ lân kính bỗng nhiênxuất hiện, hai màu đen bạc lập tức ánh lên trên mặt kính khiến công kích của Lục Lân Liệt Thụ Tích không có chút tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369650/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.