Y Nhược chậm rãi gật gật đầu, thời điểm này, nàng đã không biết mình nên nói với Tề Nhạc cái gì.
Trở lại gian phòng của mình, biểu lộ của Tề Nhạc không có gì khác cả, nhìn hắn lúc này như chẳng có chuyện gì xảy ra.
- Y Nhược tiền bối tìm anh có việc gì?
Văn Đình hỏi.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Không có gì, mẹ chỉ nói cho anh biết chúng ta đi gặp vương của thầnthú, phải đi một đoạn đường không ngắn. Dặn dò anh trên đường phải chiếu cố kỹ hai người các nàng, phải cẩn thận. Dù sao thời đại này hung thúphi thường hung hăng ngang ngược.
Văn Đình có chút nghi hoặc nói:
- Chỉ có những chuyện này sao?
Tề Nhạc gật gật đầu, biểu lộ của hắn nhìn không có chút sơ hở nào.
Văn Đình nhàn nhạt nhìn qua Tề Nhạc, nàng không nói thêm cái gì, dùsao, hai người không chỉ một lần vào sinh ra tử với nhau một lần, nàngbiết rõ, mặc dù bề ngoài thì nàng còn chưa chấp nhận tình cảm của TềNhạc, nhưng mà sâu trong nội tâm đã sớm đem tính mạng của mình và TềNhạc buộc cùng một chỗ, nếu như hắn quả thật có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, như vậy...
Sáng sớm hôm sau, Y Nhược cũng không mangtheo bất cứ hành lý nào, cùng với Tề Nhạc ba người lên đường. Tổng bộTộc Thổ cần có người thủ hộ, với tư cách thủ hộ thần của Tộc Thổ, HuyềnVũ Long Giang lưu lại. Thời điểm bọn người Tề Nhạc lên đường, Tề Nhạc có thể nhìn thấy ánh mắt ngây ngốc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369431/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.