Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
-Em nói không sai, bất cứ chuyện gì cũng có nhân duyên đấy, thì giốngchúng ta dưới tác dụng của Luân Hồi quả trở lại thời đại này cũng là như thế. Có lẽ chính là vì hiện tại thần thú cùng hung thú đối lập thực lực chênh lệch quá lớn, chúng ta mới có thể theo lão thiên sắp đặt mà lầntới thời đại này. Trước kia ta chưa bao giờ tin tưởng những điều này,nhưng hiện tại sự thật bày ở trước mắt, vẫn làm anh không thể không tin.
Văn Đình mỉm cười, nói:
- Chúng ta cũng chỉ có dựa theo vận mệnh an bài đi tiếp thôi. Bất luận như thế nào, em vĩnh viễn cũng sẽ ở bên cạnh anh ủng hộ anh, cho dùchúng ta không cách nào trở về, em cũng lại ở chỗ này thủy chung làm bạn với anh. Được chứ?
Nghe Văn Đình nói xong, Tề Nhạc nhớ tới Y Nhược cùng đám người Mặc Hỏa thỉnh cầu đối với chính mình thì tronglòng thở dài một tiếng, Đình Đình ah Đình Đình, em cũng đã biết, bấtluận có thể trở về hay không, lão công của em cũng chịu mạo hiểm cựclớn.
Nhưng mà, bất luận này mạo hiểm như thế nào, anh tuyệtsẽ không cho em bị bất cứ thương tổn gì. Không biết đám người Mặc Hỏa an bài thế nào rồi. Chờ lần này từ Côn Lôn Sơn mạch trở về, có lẽ, là thời điểm mình thực hiện lời hứa rồi.
Mỉm cười, quang mang trongmắt Tề Nhạc trở nên ôn hòa rất nhiều, mà nhìn bầu trời bao la xanh thẳm, hào khí trong lồng ngực hào khí. Mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2369381/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.