Trong lúc nhất thời cả gian phòng vang lên tiếng súng dày đặc, cho dù có ống giảm thanh thì âm thanh phốc phốc vang lên rất rõ trong phòng.
Tề Nhạc không có động. Bởi vì hắn mà động thì Nguyệt Quan phía sau sẽtrúng đạn. Ngân sắc quang mang không hề báo hiệu hiện ra trước người của hắn. Hào quang nhàn nhạt ngưng tụ thành một tấm chắn, tấm chắn diệntích rất lớn, lấy Tề Nhạc làm trung tâm và trong phạm vi mấy mét vuôngchung quanh hoàn toàn bao phủ vào bên trong.
Bất luận là viên đạn gì cũng không thể oanh kích được lớp sa mỏng do hào quang màu bạc biếnthành, chỉ có thể mang theo từng đạo rung động nhàn nhạt mà thôi, cănbản không có khả năng xuyên qua.
Một tia sát cơ từ trong mắt TềNhạc hiện lên, tuy hắn không nguyện ý sử dụng vũ lực với người bìnhthường, nhưng mà những kẻ này dám uy hiếp và giết người khác thì khôngbỏ qua được. Nguyệt Quan không không chỉ là hôn thê của Trương ThôngKhiếu đồng thời cũng là nhân viên tập đoàn Kỳ Lân a. Huống chi những kẻbắt cóc giết người nhiều như vậy Tề Nhạc còn cố kỵ giết người sao? Đương nhiên không.
Hừ lạnh một tiếng rồi Tề Nhạc phát ra khí tức KỳLân bành trướng, áp lực thật lớn làm cho tiếng súng dừng lại, sắc mặtđám bắt cóc tái nhợt nhìn qua Tề Nhạc, kể cả như vậy cũng không tên nàonói ra lời. Bọn chúng là lính đánh thuê chuyên nghiệp, đáng tiếc bọnchúng hôm nay không may mắn, thời điểm sắp hoàn thành lại gặp Tề Nhạc.
Bạch sắc quang mang từ trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2368680/chuong-918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.