Tề Nhạc nói:
- Quỹ ngân sách có nàng cùng cha nàng phụ tráchnhư vậy đủ rồi. Bọn họ đều có tấm lòng yêu thương người, hoàn toàn cóthể yên tâm. Tiểu Lâu tiểu thư, vậy sau này chúng ta hợp tác với nhau.Cô muốn bao nhiêu tiền lương thì trực tiếp gặp cậu cô trao đổi. Đãi ngộtrước kia của cô là bao nhiêu thì hiện tại là bấy nhiêu, tất cả do cậucủa cô phụ trách.
Tiểu Lâu buột miệng cười, nói:
- Tráchkhông được cậu nói anh là chưởng quầy vung tay. Anh đúng là cái gì cũngkhông quản, chẳng sẽ không sợ tôi lấy tiền rồi cuốn gói đi mất sao?
Tề Nhạc ra vẻ giật mình nhìn Tiểu Lâu:
- Lấy tiền rồi cuốn gói đi mất ? Tôi sợ quá, chỉ là sợ cậu cô không nỡ bỏ tôi đi đâu.
Xương Kiệt tức giận nói:
- Đừng nói mập mờ như vậy được không, tôi và anh là quan hệ bằng hữu, không có quan hệ thân thể.
Phốc --
Y Nhược phun ra một miếng hoa quả, ánh mắt quái dị nhìn hướng Xương Kiệtcùng Tề Nhạc, mọi người lập tức một hồi cười vang, mà ngay cả Tiểu Lâucũng theo đó thoải mái, khác xa vẻ rụt rè trước kia của nàng. Xem ra tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, nàng thật là đem tâm của mình hoàn toàn mởrộng.
Nước Thanh Hà vẫn thanh tịnh phản xạ ánh sáng mặt trời, cóthể chứng kiến trong đó cá bơi tự do tự tại. Tề Nhạc nhẹ nhàng nhảy lêntrực tiếp rơi vào trong nước, thân thể của hắn liền giống như bị ThanhHà cắn nuốt, không có phát ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2368151/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.