- Lão Ngưu, cám ơn anh.
Ngưu Ma Vương yên lặng cả buổi mới nói.
- Cám ơn tôi? Tôi cảm thấy anh nên hận tôi mới đúng?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Tại sao phải hận anh chứ? Kỳ thật anh cũng không làm ra chuyện gì bấtlợi cho tôi cả, trái lại anh từng mấy lần trợ giúp tôi, thậm chí đã cứumạng của tôi. Nghe anh nói tôi hiểu hơn rất nhiều. Tôi phát hiện nhữnglời của anh nói chỉ có lợi cho anh, nhưng mà anh có nhớ hay không, những lời của anh vừa nói từ góc độ nào đó mà nói cũng có lợi cho tôi sao?Cho tới bây giờ tôi đã đem linh hồn của mình tăng lên cảnh giới hoàntoàn mới anh mới cảm giác được uy hiếp từ tôi. Thế nhưng mà anh có nghĩtới hay không, lúc trước tôi thu anh làm sai khiến thì lợi dụng lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử hạn chế anh thì anh cũng mang lại áp lực lớn với tôi, dưới tác dụng áp lực thật lớn thì động lực của tôi là mười phần, nếukhông cho dù tôi có tiềm lực cũng không cách nào tăng thực lực lên trong thời gian ngắn như vậy.
Lão Ngưu sững sờ một chút, nói:
- Anh nói như vậy cũng không phải không có lý, chỉ có điều khi đó tôikhông cảm thấy cái gì uy hiếp từ người của anh cả cho nên mới không chú ý tới.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Sở dĩ tôi cảm tạ anh thìkhông chỉ có áp lực trước đó anh mang tới, đồng thời cũng vì anh nói raquá đúng thời cơ, phong vân lực của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2368086/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.