Khoảng bốn giờ cùng ngày, Lý Thường Gia muốn rủ Hà Lệ Chân ăn cơm tối, nhưng Hà Lệ Chân từ chối vì có việc, phải về trước.
Hà Lệ Chân mặc đồ thể thao, vừa rời trường liền tới thẳng siêu thị, muamột đống thức ăn, sau đó đem về nhà, rồi lại chạy ra chợ mua một đốngrau củ, đến về nhà thì hai chân như muốn rụng cả ra. Hôm nay tuy rất mệt mỏi, nhưng Hà Lệ Chân lại thấy rất có tinh thần, về đến nhà, cô nhìnđồng hồ, đã chạng vạng, cô liền thay quần áo, rửa rau nấu cơm.
Côhầm một nồi canh xương, sợ không kịp nên cô vội vàng nấu, nhưng đợi đếntám rưỡi, ngay cả những món phức tạp nhất cô cũng đã làm xong, thế màVạn Côn vẫn chưa trở về.
Hà Lệ Chân rảnh rỗi, đeo tạp dề ngồi xuống bàn, lấy điện thoại di động ra, trên màn hình không có thông báo nào cả.
Cô biết Vạn Côn đến công trường, thầm nghĩ có lẽ cậu ấy đang bận, cho nên điện thoại cầm lên rồi lại đặt xuống.
Đợi đến chín giờ, Hà Lệ Chân rốt cuộc không nhịn được nữa, vừa định gọi điện thì bỗng có tiếng động vang bên ngoài cửa.
Vạn Côn vẫn chưa gõ cửa, vẫn chưa lên tiếng gọi, nhưng Hà Lệ Chân như có trực giác, buông điện thoại xuống, đi ra mở cửa.
Bên ngoài trời đã tối thui, vừa mở cửa, một luồng không khí khô hanh lùavào, Hà Lệ Chân mới đầu không chú ý lắm, đến khi Vạn Côn bước vào mớiphát hiện vết thương trên người cậu. Mới trải qua một buổi chiều mà cứnhư chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-thoi-nam-thang-ben-nhau/1913712/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.