"Tài xế lái xe gây tai nạn đã bị bắt, hiện đang bị nhốt ở Cục của chúng tôi. Kết quả điều tra sơ bộ cho thấy nồng độ cồn trong máu rất cao. Ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm vụ án và cho ngài lời giải thích thỏa đáng."
Tần Huyên xoa xoa cái cổ đau nhức đi từ thang máy ra, đúng lúc nhìn thấy Hướng Nam Kha đang bắt tay với người nhà bệnh nhân trên hành lang của Trung tâm Cấp cứu.
"Cảnh sát Hướng." Cô ấy từ xa cất tiếng chào, đối phương xoay người lại, tỉ mỉ mặc cảnh phục màu xanh, trường thân ngọc lập.
(* Chỉ những người con gái có vóc dáng thon thả, làn da trắng mịn, thanh thoát như ngọc.)
"Thật là trùng hợp, bác sĩ Tần."
"Ở đây phá án sao?"
Đối phương mỉm cười: "Không nói. Bệnh nhân bị tai nạn giao thông vừa được đưa tới cũng là bệnh nhân của cô à?"
Tần Huyên vội xua tay: "Không không không, là bệnh nhân của đồng nghiệp tôi."
Cũng bởi vì bệnh nhân này mà cãi nhau với Lục Thanh Thời.
Thấy sắc mặt cô ấy không tốt lắm, Hướng Nam Kha đi đến máy bán hàng tự động trong bệnh viện mua hai chai nước trái cây rồi đưa cho cô ấy một chai.
"Tan làm muộn vậy?"
Tần Huyên nhận lấy, yếu ớt nói: "Ừm, bình thường đều như vậy, không phải cô cũng vậy sao?"
Đồng hồ treo tường điểm 12 giờ, Hướng Nam Kha cũng ngồi xuống băng ghế.
"Chúng tôi ba ngày hai đêm không ngủ cũng không có gì lạ."
Một người bác sĩ một người cảnh sát đương nhiên kể không hết phàn nàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-nhu-nghich-lu/420133/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.