"Được rồi, tôi sẽ đến ngay." Lục Thanh Thời trả lại bộ đàm cho chiến sĩ cứu hỏa. Cố Diễn Chi lại nói gì đó, nàng không nghe rõ. Khi chuẩn bị tiến vào đám cháy, nàng bị người khác ngăn lại. 
"Đội trưởng Cố nói tầng 1 và tầng 2 vẫn còn khói dày đặc. Mời bác sĩ Lục trực tiếp lên thang cứu hộ, đội trưởng sẽ đón bác sĩ ở phía trên." 
Lục Thanh Thời ngước mắt nhìn, thang cứu hộ cao vút được dựng lên, vừa rồi có rất nhiều bệnh nhân đi từ trên đó xuống. Nàng khẽ gật đầu: "Được rồi, làm ơn dẫn đường." 
Khi thang cứu hộ được nâng lên, Lục Thanh Thời nắm chặt lan can, thân thể khẽ run lên, cũng may thời gian lơ lửng giữa không trung cũng không lâu lắm, nhưng mấy chục giây này đã là cực hạn đối với Lục Thanh Thời. Cho đến khi thang cứu hộ lên tới cửa sổ tầng 4, thân thể căng thẳng của nàng mới được thả lỏng. 
Khuôn mặt của Cố Diễn Chi xuất hiện ở phía trên nàng, cô đưa tay về phía nàng: "Đến đây, bác sĩ Lục." 
Lục Thanh Thời cắn môi lắc đầu: "Không cần, cô tránh ra đi, tôi có thể." 
Cô để ý đến sắc mặt có chút tái nhợt của nàng, sờ sờ mũi nghĩ thầm: Lúc đi xuống nên dẫn chị ấy đi cầu thang. 
Mặc dù kỹ năng không mạnh bằng Cố Diễn Chi, nhưng dù sao tập luyện bao nhiêu năm không vô ích, ngưỡng cửa sổ cao hơn một mét, khẽ cắn môi cũng leo lên được. Khi nhảy xuống, Cố Diễn Chi đỡ nàng, vững vàng tiếp đất. Y tá của nàng cũng được lính cứu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-nhu-nghich-lu/420119/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.