"Tiểu Vu, cô không sao chứ?" Từ Càn Khôn gõ cửa nhà vệ sinh.
Vu Quy nhanh chóng cất điện thoại vào túi: "Được rồi... Không sao..."
Cô đẩy cửa đi ra ngoài, lại bước vào thế giới khiến cô đứng ngồi không yên.
Ánh đèn của KTV rất mờ, Từ Càn Khôn gọi mấy mâm trái cây, đồ ăn nhẹ gì đó, chào hỏi cô: "Ăn chút đi, chúng ta cùng hát nào."
Vừa mới dùng xong bữa tối làm cô nuốt không trôi, đừng nói ăn không nổi, cho dù có ăn được cô cũng không dám ăn.
"Không được, khi nãy tôi đã ăn rất no rồi. Cám ơn Chủ nhiệm Từ đã chiêu đãi."
"Vậy à? Tôi thấy cô chỉ mới ăn vài miếng." Từ Càn Khôn ngồi xuống cạnh cô, Vu Quy không chút dấu vết chuyển mông sang một bên.
"Không thích ăn cơm Tây hả? Lần sau tôi dẫn cô đi ăn lẩu Trùng Khánh chính tông, thanh niên các cô đều rất thích ăn..." Từ Càn Khôn vừa nói vừa mở micro đưa cho cô: "Nào, hát một bài đi."
Ở cấp bậc của Từ Càn Khôn, có mỹ nhân nào chưa thấy qua, nhân tạo, tự nhiên, vô số người nhảy nhót hướng đến trước mặt ông ta. Chỉ có Vu Quy mang theo khí chất đơn thuần chất phác, càng nổi bật trong đám người a dua nịnh hót trước mặt ông ta, vì vậy ông ta sẵn sàng tốn chút thời gian dành cho cô.
Cô gái này tươi tắn như một đóa bách hợp mùa hè, nhất là khi nhìn cô ở khoảng cách gần, có thể thấy rõ ràng lông tơ trên mặt. Phụ nữ ông ta từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-nhu-nghich-lu/3543464/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.