Hướng Nam Kha chạm tay vào bao súng: "Bác sĩ Lục, cô đang ngăn cản chúng tôi thi hành công vụ."
Lục Thanh Thời đút hai tay vào túi áo choàng trắng, nhàn nhạt đứng lên, vừa đúng lúc chặn đường đoàn người: "Đội trưởng Hướng muốn bắt tôi vì tội gì đây?"
Cô ấy là bạn của Tần Huyên.
Cô ấy là bạn của Tần Huyên.
Cô ấy là bạn của Tần Huyên.
Sau khi mặc niệm như thế ba lần, mặt mày lạnh lẽo của của Hướng Nam Kha dịu lại: "Kẻ nghiện ma túy có nguy cơ là những kẻ tình nghi phạm tội, cơ quan công an chúng tôi tiếp nhận theo pháp luật. Về việc khám nghiệm tử thi, bác sĩ Lục nói đúng, tội phạm cũng có nhân quyền, người nhà đã đến chưa?"
Nửa câu sau là đang hỏi cấp dưới của mình. Cảnh sát hình sự đầu đinh đi theo sau cô ấy nhanh chóng bước tới nói: "Đang trên đường đến, buổi tối có thể đến Cẩm Châu."
"Được." Hướng Nam Kha gật đầu, cất súng vào trong bao: "Như vậy, bác sĩ Lục có hài lòng chưa? Người —— hôm nay chúng tôi nhất định phải đưa đi."
Lục Thanh Thời tránh đường: "Cứ tự nhiên."
"Chị, em có mua sữa đậu nành và bánh bao, chị có muốn ăn một chút không?" Sáng sớm, sắc mặt của Ngô Tâm Ngữ không được tốt lắm, quá mức tiều tụy, thần sắc cũng mệt mỏi.
Ngô Tâm Nguyện lắc đầu, bởi vì bệnh nặng chưa khỏi, cả người tiều tụy, mặt mũi phờ phạc, mấy ngày nay không ăn chút gì, phải dựa vào tiêm dinh dưỡng để duy trì sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-nhu-nghich-lu/2362867/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.