Edit: Ryuka
Beta: Hướng Dương
Sau khi đến bệnh viện chính phủ Balnea, quả thật đúng như lời nhân viên kia nói, các nhân viên của bệnh viện đã nhận được thông báo và chuẩn bị sẵn một gian phòng bệnh.
Từ Dã lập tức được chuyển vào phòng bệnh, bởi vì anh vừa mới thoát khỏi tình trạng nguy kịch, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, thân thể còn đang trong trạng thái hồi phục, bệnh viện liền để anh cách ly với bên ngoài, chờ đến khi anh tỉnh lại rồi kiểm tra mới để mọi người vào thăm.
Dù sao viên đạn kia cũng chỉ cách tim Từ Dã mấy xăng-ti-mét, chỉ cần căn thời cơ chuẩn hơn một chút, nơi Từ Dã nằm bây giờ sẽ không phải là bệnh viện.
Thời Hoan ngồi ở bên ngoài phòng bệnh, cô nhìn xuyên qua tấm cửa sổ nhỏ bằng kính đóng kín có thể lờ mờ thấy Từ Dã đang nằm trên giường bệnh.
Anh đeo mặt nạ oxy, nhịp thở nặng nề, vẻ ngoài bệnh tật suy yếu như vậy không khỏi khiến đáy lòng Thời Hoan cảm thấy chua xót.
Hít sâu một hơi, hốc mắt vừa mới ửng đỏ, cô liền vội vàng ngăn lại dòng nước mắt đang chực trào ra, thầm mắng bản thân khác người.
Hôm nay coi như đã rút hết nước mắt của cô từ mấy năm trước rồi, từ lúc Tô Kỳ đi, cô hiếm khi
mất bình tĩnh như thế này, không nghĩ tới ông trời còn có thể khiến cho cô sụp đổ thêm một lần, tuy thực ra sự việc lần này chỉ như một trò đùa, nhưng cũng đã khiến cô sợ hãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/2230938/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.