Dương Tử Huyên không biết mình đã dự những bữa tiệc hoàng tráng của giới quyền quý có tiền có quyền này bao nhiêu lần nữa. Khoa trương gia thế, phá tiền và tốn thời gian.
Dương Tử Huyên đứng dậy muốn rời đi, dạo bước qua khu vực chính lân lân là những đóa hồng rực rỡ không ai kém ai của con nhà quyền quý.
"Aida.." tiếng nói không lớn nhưng những cặp mắt dần dần chuyển động qua phía họ, vì muốn xem Tử Huyên làm trò.
"Ngươi ra đường không đem theo cặp mắt hả, mau xin lỗi tiểu thư mau" tiếng nô tì bên cạnh Ý Hiên lớn tiếng huyên náo cả trung tâm dòng người.
"Ta có đem mắt nhưng bước chân trái ra khỏi nhà, thật sự không cố ý, mong tiểu thư thứ lỗi.." Tử Huyên dừng lại thăng bằng nhìn phía trước 1 chút rồi nhẹ nhàng trả lời, ánh mắt nàng lười nhác đen mịn với nước da không trắng sáng mấy, cùng sở hữu thì là gương mặt ưa nhìn hài hòa mang chút ý tứ buồn và xa cách.
Tiểu nô bên cạnh vẫn dáo mặt đành hanh liếc cả Tử Huyên và nô tì bên cạnh. "Thiết nghĩ Tử Huyên tiểu thư đã sống ăn nhờ ở đậu ngày ngày cuối cùng cũng rạng danh ghi tên lên cánh cổng vào phủ Hạc lão phu xin cái chữ câu thơ rồi, Tử Huyên tiểu thư thật chúc mừng tiểu thư ạ" cái chua choét, móc khóe đầy từ tốn khơi gợi cái không vừa mắt về một tiểu thư có miếng không có tiếng, không nhan sắc phẩm hạnh thấp là loại thượng đẳng trong hàng hạ đẳng bọn người xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ly-tu-biet/3335083/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.