Đối với cái chết đáng tiếc của con trai nhà họ Lục, hệ thống chịu trách nhiệm về an ninh trật tự của thành phố từ Bộ tư lệnh cảnh vệ đến Cục cảnh sát, tất cả đều phải chịu trách nhiệm về việc không làm tròn chức trách nhiệm vụ.
Không chỉ có thể, Vương Hiếu Khôn nhân vật chính trong đêm xảy ra chuyện đó cũng cho rằng mình có trách nhiệm liên đới, khi Lục Hoành Đạt rời khỏi Thiên Thành đã tới tận nhà ga để tiễn, xin lỗi ông ta.
Vương Hiếu Khôn đầy đau đớn:
– Lỗi tại tôi cả, đã để người làm trong nhà lơ là nhiệm vụ. Khi ấy công tử say rượu ra ngoài, nếu người giữ cổng ngăn lại thì đã không xảy ra chuyện rồi. Tôi đã xử lý người làm nghiêm khắc rồi. Mong anh Lục nén bi thương.
Đôi mắt của Lục Hoành Đạt phủ kín một tầng sợi tơ máu, đỏ ngầu, nhìn một lượt những người có mặt ở nhà ga, ánh mắt dừng trên mặt Hạ Hán Chử.
Hạ Hán Chử nét mặt bình tĩnh.
Lục Hoành Đạt dời ánh mắt đi, không nói gì, bước lên xe lửa.
Trên đường trở về, Vương Hiếu Khôn gọi Hạ Hán Chử ngồi chung với mình, than thở hai câu:
– Yên Kiều à, cháu luôn là người có cái nhìn sâu sắc, vụ việc này cháu có ý kiến gì không?
Hạ Hán Chử lạnh nhạt nói:
– Bề ngoài là chuyện trăng hoa, nhưng trên thực tế lại liên lụy tới nhiều người, chẳng ai là yên lành cả. Chuyện không nên xảy ra đã xảy ra rồi, chỉ mong qua đi càng nhanh, với mọi người đều tốt.
Vương Hiếu Khôn ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-kieu/1148694/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.