Phương Tích Ca tự biết đuối lý, liền đưa ra lời mời bọn họ ăn cơm bồi tội.
"Khó được vừa lúc tôi tan tầm, liền cùng nhau ăn bữa cơm đi?"
"Chính là tôi không muốn cùng cậu cùng nhau ăn cơm." Chung Cảnh Tri giành trước nói, bởi vì cùng Phương Tích Ca cùng nhau ăn cơm bất kể đồ ăn có thơm ngon bao nhiêu, cậu ta nói một câu là có thể khiến người ta nuốt không vô.
Chung Cảnh Tri vừa nhớ tới lúc cùng cậu ta ăn cơm, ăn một miếng thịt bò, cậu ta có thể giảng giải một miếng thịt nói thành một khối thi thể, quả thực chính là không thể chịu nổi.
Đương nhiên, Phương Tích Ca cũng không phải mỗi lần đều như vậy, nhưng nếu có người không cẩn thận nhắc tới, anh ta có thể nói thao thao bất tuyệt.
Nhưng Phương Tích Ca mặc kệ Chung Cảnh Tri phản đối, anh ta hướng mắt trông mong nhìn Lục Hòa Ngọc, anh ta cảm thấy chỉ cần Lục Hòa Ngọc đáp ứng, Chung Cảnh Tri phản đối không có hiệu quả.
Đáng tiếc, không đợi Lục Hòa Ngọc mở miệng, liền nghe được bệnh viện thông báo khẩn cấp vang lên, có vẻ như là nơi nào đó phát sinh sự cố giao thông, người bị thương quá nhiều cần phải cấp cứu khẩn cấp.
Phương Tích Ca tức khắc phất tay nói "Có cơ hội lại cùng nhau ăn cơm, tạm biệt."
Lục Hòa Ngọc phát hiện Phương Tích Ca tuy rằng thiếu hụt ở phương diện tính cách, nhưng khi nói đến công việc, khí tràng liền hoàn toàn không giống nhau, giỏi giang, bình tĩnh, vững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-hoat-trong-tieu-thuyet-ngot-sung/2666424/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.