“Anh không đùa tôi chứ??” tiểu Kha hét toáng lên khi bước vào căn hộ của tiểu Bối. Quần áo dơ vương vãi khắp nơi, cái này có thể bỏ qua được, nhưng bao cao su đủ màu đủ mùi cũng vứt tùm lum như vầy là sao? Hơn nữa, vợ tương lai của y còn đem cả roi ngựa với còng tay bạc sáng loáng ra trước mặt y, này đừng nói là sẽ điều giáo cả y?
“Tôi không đùa. Tôi làm nghề này là vì tôi thích điều giáo, nếu cậu không thể chịu đựng nổi thì có thể bỏ ý định chung một chỗ với tôi.” Kha Bối vụt roi đánh chát chính xác ngay bên tay Kha Hoành, đánh rớt luôn chiếc quần lót màu xám sọc xanh y đang săm soi.
“Tôi … tôi không nghĩ là… Tôi thích anh, làm sao có thể làm đau anh được?” Hoành Kha lấp lửng, người lùi dần về phía cửa. Tính làm sao đây, bỏ đi cũng dở, mà ở lại thì càng dở hơn. Y chỉ nghĩ rằng Kha Bối sẽ chỉ điều giáo những người xui xẻo bị bán đi, làm sao y có thể ngờ rằng anh ta lại thích điều giáo với cả bạn tình của mình luôn chứ.
“Tôi có nói cậu làm đau tôi sao? Tôi là muốn làm cậu đau đớn trong sung sướng cơ.” Kha Bối vụt thêm một roi nữa bên hông Hoành Kha, thành công doạ y sợ đến mức hai chân nhũn ra tưởng chừng đổ gục bên cửa. Rồi hắn nhanh chóng chạy đến, kéo hai tay của Hoành Kha lại còng vào đầu giường, nhanh nhẹn cởi bỏ y phục của y.
“Này …này…” Hoành Kha gấp đến mức nghẹn thở “…giao dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-hoat-cam-ki/130460/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.