“Em có muốn sống với tôi?” Trong một khoảnh khắc tim Lâm Tuyền đã chậm lại một nhịp, cậu vẫn còn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê sau cuộc làm tình hoang dại đó.
Chính xác thì khi cả hai lên đến cao trào, Vương Thiệu gỡ bỏ mảnh khăn trói buộc dục vọng của Lâm Tuyền, sau đó cậu đã ngất đi trong vòng tay của y. Sau đó nữa thì cậu nghe được y đang thì thầm bên tai câu nói này.
Vương Thiệu vẫn chưa biết Lâm Tuyền đã tỉnh, y vẫn bận bịu xoa thuốc mát lạnh lên ngực cậu, miệng vẫn lẩm bẩm mấy lời không rõ ràng như là “Tôi muốn sống với em.” … “Tôi sẽ bảo vệ em…” Tuy Lâm Tuyền thật không hiểu, nhưng cậu lại thích nghe y nói như thế. Giọng nói trầm ấm đầy chất đàn ông ấy lại đem những lời quá đỗi ngọt ngào rót vào tai cậu. Một chút ích kỉ nhen nhóm, Lâm Tuyền dần mở mắt nhìn người kia, y thật sự là đang nói với cậu sao?
Vương Thiệu hơi khựng lại khi thấy Lâm Tuyền cứ thế lẳng lặng mà mở to đôi mắt nhìn y. Khoé mắt có hơi sưng vì khóc, khuôn mặt vẫn bình thản như lần đầu y gặp cậu trong công ty, đáy mắt đen sâu lắng, không run rẩy, không mảy may hoảng sợ. Thoáng chốc hoài niệm cũng đủ cho Vương Thiệu lấy lại sắc mặt bình thản, y trầm giọng “Tỉnh?”
Lâm Tuyền cứ thế gật đầu, vẫn nhìn y bằng ánh nhìn dò hỏi. Hai người cùng nhau nằm trên giường trong phòng ngủ của cậu, dưới thân đã là một lớp drap giường màu nhung đen tuyền mới. Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-hoat-cam-ki/130458/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.