Buổi sáng trước cái hôm Tôn Kỳ mang hộp vào nhà chính tìm Dịch Duy, Dịch Duy dẫn cậu ta đi vào phòng Hải Đường Uyển.
Dịch Duy đang ngủ, bỗng nhiên mơ thấy có côn trùng bò sát trên mặt cậu, một lát bò đến trên miệng cậu, một lát đến trên mắt cậu, một lát lại bò đến trên mũi cậu.
Dịch Duy bị dọa tỉnh, vừa mở mắt, nhìn thấy Cố Nhạc Sán chống đầu nằm nghiêng bên cạnh, dùng ngón tay trượt trên mặt cậu, này là nguyên nhân cậu vừa rồi nằm mơ.
"Tỉnh?" Cố Nhạc Sán nói.
Dịch Duy nhìn mắt Cố Nhạc Sán, chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, rồi yên lặng dịch chuyển qua bên cạnh từng chút một.
"Muốn rớt xuống giường sao?" Cố Nhạc Sán cau mày nói.
"Cái giường này lớn như vậy, sao sẽ rớt xuống chứ?" Dịch Duy cười, ngồi dậy nói: "Thời gian không sớm nữa, nên thức dậy, em đi đánh răng rửa mặt."
Cố Nhạc Sán cũng ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy cậu, ở bên tai cậu hỏi: "Sao anh vừa xuất hiện, em bèn muốn trốn vào phòng tắm vậy?"
"...Không phải." Dịch Duy trốn sang bên cạnh, giải thích với anh nói: "Em...chủ yếu là, là muốn đi vệ sinh."
"Anh vừa xuất hiện em liền tiểu gấp? Vậy thật sự trùng hợp, cần anh giúp hay không?" Cố Nhạc Sán tiếp tục sáp đến hỏi.
"Không cần nữa! Không cần nữa!" Dịch Duy hoảng hốt xoay người, dùng hai tay ngăn lại bả vai của anh từ chối: "Em bỗng nhiên không gấp nữa?"
"Lúc em và anh ta bên nhau, rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-duoc-nguoi-thua-ke-hao-mon-toi-huenh-hoang/3591609/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.