Đã đến khách sạn, ông chủ đích thân dẫn người nghênh đón họ ở cổng, đám người đi vào đại sảnh tráng lệ, bỗng nhiên cảm thấy ấm áp, có nhân viên phục vụ đi qua nhận lấy áo khoác họ cởi xuống đi cất xong. 
Ông chủ cho người thông báo phòng bếp lên món, dẫn họ đi lên đại sảnh tầng hai. 
Đại sảnh tầng hai có không ít bàn tròn, Dịch Duy và Tôn Kỳ vốn tính tùy tiện ngồi vào một bàn, nhưng ông chủ lại đi qua nói: "Cậu Dịch Duy, mời đi bên này." 
Dịch Duy nhìn về phương hướng ông chủ giơ tay, bên đó ngoại trừ một bức tường gỗ treo tranh sơn thủy, cái gì cũng không có, cậu nghi ngờ hỏi: "Để tôi ngồi trên tường sao? Tôi không giống người trong game biết pháp thuật, tường này tôi không ngồi lên được." 
"Cậu Dịch Duy thật biết nói đùa." Ông chủ cười nói xong, rồi giơ tay, bức tường bèn tự động mở ra hai bên. 
Bên trong bức tường gỗ mở ra, dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, đặt một bàn tròn, bốn mặt đều có rèm được quấn lên. 
Dịch Duy và Tôn Kỳ, dẫn theo đám nhỏ nhà họ Mễ đi qua ngồi xuống. 
Người khác sau khi ngồi xuống nhịn không được nhìn về phía họ, nghĩ Dịch Duy sao có được đối xử tốt như vậy? 
Hà Minh Thư ấm ức nói: "Làm như hoàng đế vậy, ỷ vào thế lực nhà họ Cố phô trương như thế, cậu ta cho rằng cậu ta là ai?" 
Đứa nhỏ nhà họ Dịch ngồi ở một bên khác, cũng đang thì thầm, nghĩ không thông tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-duoc-nguoi-thua-ke-hao-mon-toi-huenh-hoang/3591602/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.