Cố Hoành và Dịch Tuyên im lặng đi hồi lâu, Cố Hoành cuối cùng nhịn không được hỏi: "Dịch Tuyên, em và anh em..."
Dịch Tuyên đột ngột xoay đầu nhìn gã nói: "Ngay cả anh cũng không tin em?"
"Anh không phải không tin em, em anh khẳng định rất tin tưởng, chỉ là...bây giờ truyền đến khó nghe như vậy, phải nghĩ cách đè tin đồn nhảm này xuống phải không?"
Dịch Tuyên nhắm mắt nói: "Anh đi học đi, em mệt, trước trở về kí túc xá nghỉ ngơi."
"Dịch Tuyên..." Cố Hoành thấy Dịch Tuyên bước nhanh rời đi, vừa rồi trong lòng rất không thoải mái, bây giờ lại cảm thấy đau lòng, nghĩ đợi lát nữa đi xin lỗi y an ủi y.
Vì một câu của Tôn Kỳ, chuyện của Dịch Tuyên và Dịch Bác truyền đi xôn xao ở gia học, đến mức xuất hiện các loại phiên bản phương pháp nói khác nhau. Ngay cả Dịch Duy cũng không ngờ, còn có hiệu quả như vậy.
Dịch Tuyên bình thường cách hai ba ngày sẽ về nhà một chuyến, nhưng bây giờ, cho dù ngày nghỉ, y cũng ở lại trong kí túc xá không về nhà. Tưởng Thục Cầm biết những lời đồn kia, cũng cảm thấy Dịch Tuyên nên tránh hiềm nghi, thời gian nghỉ ngơi đi chỗ bà, khoảng thời gian này không cần về nhà, lại nói với Triệu Trân, để bà nhanh chóng tìm đối tượng thích hợp cho Dịch Bác, tranh thủ thời gian kết hôn, lời đồn sẽ chưa đánh đã tan, nếu không bây giờ càng truyền càng khó nghe, cũng không tốt với hai nhà họ, bà nội Cố Hoành bây giờ đã rất tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-duoc-nguoi-thua-ke-hao-mon-toi-huenh-hoang/3591599/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.