"Anh  Dịch, chị Dịch chào hai người, tôi là Mễ Tuyết, xin lỗi hai người vì tôi đến mà không báo trước." Mễ Tuyết mỉm cười nói: "Tôi hôm nay đến, là muốn mang Dịch Duy về, mấy năm nay bởi vì tình trạng tinh thần tôi không quá tốt, vất vả các người chăm sóc nó." 
Triệu Trân sắc mắt khó coi nói: "Cô Mễ Tuyết, Dịch Duy là con trai ruột của vợ chồng tôi, cô đến nhà chúng tôi nói những lời này, lẽ nào không cảm thấy không thích hợp sao?" 
"Tôi cho rằng hai người còn nhớ, từ trên phương diện pháp luật mà nói, Dịch Duy vẫn là con trai tôi." Mễ Tuyết cười đến rất dịu dàng, tuy bà ngồi trên xe lăn, nhưng vẻ mặt xinh đẹp và khí chất của bà, vẫn khiến cho đám nam nữ có mặt lặng lẽ khen ngợi ở trong lòng. 
"Cô Mễ Tuyết, nhà chúng tôi bây giờ đang tổ chức tiệc sinh nhật cho Dịch Duy, còn có nhiều khách mời ở chỗ này, xác thực không thuận tiện thảo luận những việc cô nói." Dịch Hồng nhìn Mễ Tuyết nói: "Không bằng chúng ta hẹn ngày khác nói chuyện." 
"Tiệc sinh nhật?" Mễ Tuyết giả vờ nghi ngờ nhìn Dịch Duy nói: "Mẹ nhớ rất rõ, hôm nay cũng không phải sinh nhật con, tại sao phải tổ chức sinh nhật vào hôm nay?" 
Mễ Tuyết nhớ rất rõ sinh nhật của Dịch Duy, ngoại trừ vì trí nhớ của bà rất tốt, còn có mỗi năm bà sẽ chuẩn bị quà sinh nhật cho Dịch Duy. Sau khi Dịch Duy về đến nhà họ Dịch cũng vậy, nhưng quà sinh nhật bà gửi, Triệu Trân và Dịch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-duoc-nguoi-thua-ke-hao-mon-toi-huenh-hoang/3591581/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.