Xa xa, Lý Chính trông thấy Thẩm Á Bình ngồi đối diện với Chu Diễm, hai người nói chuyện gì đó, đợi anh lại gần thì Thẩm Á Bình cũng kết thúc câu chuyện, đứng dậy nói: “Vậy hai người ăn cơm đi, tôi đi có việc.”
Lý Chính đặt khay xuống, hỏi Chu Diễm: “Hai người vừa nói chuyện cái gì thế?”
Chu Diễm nói: “Tâm sư linh tinh thôi, đây là món gì vậy?”
“Cơm chiên thịt cua, em chưa ăn bao giờ hả?”
“Chưa.”
“Nếm thử đi.”
Chu Diễm ăn một miếng, ngon bất ngờ, vốn không có khẩu vị gì bây giờ cô lại ăn sạch đĩa, ăn xong uống sữa tươi, dạ dày cũng thoải mái hơn.
Rốt cuộc cũng ăn ít, sữa vẫn còn non nửa chén, Lý Chính uống nốt phần còn lại hỏi: “Em no rồi à?”
“Vâng, no rồi.” Chu Diễm nhìn đồng hồ, đã ba giờ rồi, bên chỗ Trương Nghiên Khê còn chưa có tin tức, cô hỏi: “Ông cậu có gọi điện thoại tới sao?”
Lý Chính nói: “Chú anh.”
Lý Chính lại bấm điện thoại, ông chú ở đằng kia nói: “Gấp cái gì, bên này chú chờ điện thoại lâu rồi, mày đừng có muôn quá, đúng rồi, rốt cuộc có chuyện gì lại gọi điện như vậy?”
Lý Chính nói: “Không có gì, sau này sẽ nói cho chú, chú hỏi cho cháu trước đi.”
Cúp điện thoại, Lý Chính nói: “Chờ một chút.”
Chu Diễm gật đầu, nói: “Chúng ta đừng ngồi ở đây, giành chỗ của người khác.”
“Vậy thì lên lầu.” Lý Chính vừa đứng dậy, cửa nhà hàng bị đẩy ra.
Người bước vào nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-do/2322604/chuong-42-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.