Trên thuyền, Chu Diễm ngắm nhìn phương xa.
Ngày đó, Nghiêm Phương Phương nói với cô: “Ôi, cái lời dạo đầu này mẹ em dùng đã hai năm rồi, sao còn chưa thay đổi chứ, còn đi qua 18 tỉnh nữa, rõ ràng là còn chưa đi qua cả bờ sông bên kia!”
Mà chỉ chớp mắt thôi, cô đã đứng trên sông Trường Giang rồi.
Chu Diễm có một cảm giác kỳ lạ, bầu trời cao như thế, sông núi xa xôi như thế, tất cả đều không bù được cảnh vật trên chiếc thuyền con.
Sinh sôi không ngừng, Trường Giang cuộn sóng vô tận. Đây là những sinh mệnh đang chảy, dù sông núi có to lớn thì cũng không thể nào bằng với lực lượng này.
“Đang suy nghĩ gì thế?” Lý Chính cúi đầu hỏi.
Chu Diễm nói: “Em đang nghĩ, nước là một thứ rất thần kỳ.”
“Thần kỳ?”
“Em nhớ lúc em học tiểu học, có một lần giáo viên dạy bọn em một đạo lý, nhỏ một giọt nước trên bàn, nước sẽ mau chóng bốc hơi, sau đó thầy nói tới một bể cả, trong bể cá có một chú cá vanfg, chú cá vàng này được bạn học trong lớp nuôi một học kỳ.”
“Đạo lý... tích tiểu thành đại sao?”
Chu Diễm lắc đầu: “Không phải điều này, ý là, một giọt nước chỉ khi thả vào trong biển rộng thì mới mãi không khô cạn, một người có năng lực mạnh nhất khi hòa hợp với tập thể.”
“Đây là đạo lý gì vậy, danh nhân nào nói?”
Chu Diễm nói: “Lôi Phong.”
Lý Chính: “...”
Lý Chính tiêu hóa trong vài giây, lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-do/2322564/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.