Tô Uyển Ngưng không gây chuyện cả tháng để nghỉ ngơi, nay gặp lại mới thấy nàng ta càng đẹp hơn trước kia.
Dưới bộ lọc mỹ nhan thịnh thế, nàng ta thanh tú như bông hoa nhài mùa đông làm người xao xuyến. Thái Tử cùng nàng ta vẫn ân ái hết mực, tựa như trong phủ Thái Tử chẳng có vị chính phi là Chiêu Vân, cũng không có thị quân Lục Hạo Chi, chỉ có vị trắc phi Tô Uyển Ngưng này.
Đài quan sát là một đài cao, nhằm tránh cho người xem bị thương khi cuộc tỷ thí diễn ra. Tô Uyển Ngưng đang ngồi với Thái Tử và cháu dâu của Phụng Ân Công, cạnh đó là phu nhân của Doãn Thu Ngô – đệ đệ Doãn Lệ Ngô.
Mối quan hệ giữa mấy người trong phe này khá hòa hợp.
Lục Hàm Chi vừa thấy thế trận này đã nói: “Huynh thấy chưa? May mà có chúng ta ở đây, không thì nhị ca sẽ chẳng có ai cổ vũ hết.”
Vũ Văn Giác nhìn hai người trên sân đã vào vị trí, trên tay đều cầm vũ khí.
Đàn ông Đại Chiêu thường dùng kiếm, Lục Húc Chi cũng không ngoại lệ. Chỉ là kiếm của hắn khác trọng kiếm của Vũ Văn Mân, hắn sử dụng một thanh kiếm mảnh. Lưỡi kiếm mỏng và linh hoạt, nhưng cũng cực kỳ cứng rắn. Kỹ năng đúc kiếm của thợ rèn Đại Chiêu có thể nói là vô cùng tinh xảo.
Thanh kiếm của Lục Húc Chi được gọi là Kinh Hồng, hắn nổi tiếng với những đường kiếm nhanh nên còn có một biệt danh khác là Kinh Hồng Kiếm.
Kiếm của Tông Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/3332213/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.