Mật đạo cũng không phải là nơi quá bí ẩn, bọn chúng chắc chắn có thể tìm được cửa vào. Nhưng Lục Hàm Chi vì không muốn để bọn chúng tìm ra nhanh như vậy nên cố gắng kéo dài thời gian.
Con đường thông ra bên ngoài phủ đã có sẵn một chiếc xe ngựa đợi ở đó, tạm thời đón nhóm nhị tẩu quay về thôn trang ở ngoại ô phía nam.
Chỉ cần con trai của hai người an toàn, Lục Hàm Chi có thể cố chiến đấu với Vũ Văn Cảnh.
Ở chỗ này có một sân luyện võ nhỏ, Lục Hàm Chi đang định tiến lên thì bị Ẩn Nhất cản lại: “Người đang mang thai, không thể đánh với hắn được.”
Vũ Văn Cảnh ở đối diện cười nhạo: “Lục Hàm Chi, ngươi không thấy mình quá tự tin rồi sao? Ngươi nghĩ một tiểu lang quân đang mang thai như ngươi có cơ hội đánh thắng ta được ư?”
Lục Hàm Chi cười nói: “Có đánh thắng được hay không phải đợi tới lúc đánh xong mới biết? Cho dù Tam điện hạ có đánh chết ta thì cũng không chịu thiệt mà!”
Vũ Văn Cảnh cất đao đi: “Được, vậy thì bổn điện hạ cũng sẽ đấu với ngươi bằng tay không.”
Lục Hàm Chi nói: “Thế thì không cần, Tam điện hạ cứ việc dùng hết sức đấu.”
Vũ Văn Cảnh cười cợt: “Được thôi, lần đầu tiên ta được nhìn thấy một kẻ vội vàng muốn chết vậy đấy.”
Lục Hàm Chi đưa mắt nhìn Ẩn Nhất, mặc dù Ẩn Nhất có nhiệm vụ phải bảo vệ cậu bình an, nhưng lúc này hắn cũng không rõ trong đầu con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/3318511/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.