Lục Hàm Chi đột nhiên mở to mắt, lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác.
Sau khi âm thanh cảnh báo vang lên ba lần, hệ thống đã yên tĩnh trở lại.
Lục Hàm Chi nhìn A Thiền đang ngủ say trên giường rồi đứng ngay dậy, ôm bé đi về phía sân của Nhị ca.
Sở dĩ người đầu tiên cậu nghĩ tới là Nhị ca là bởi thứ nhất, hắn có võ công nên có thể bảo vệ cậu trong bất kỳ tình huống nào. Thứ hai là bởi có Nhị tẩu ở bên, Đại hoàng tử đường đường là thân vương, trừ Hoàng đế ra thì rất ít người dám giết hắn ta.
Ba là sân của Nhị ca cách sân của cậu gần nhất, chỉ cần đi qua rừng trúc nhỏ là đã đến nơi.
Lúc này cậu không còn nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ đành đưa A Thiền rời đi trước. Lúc bước nhanh ngang qua rừng trúc, Lục Hàm Chi thấy một bóng người thoáng qua, đó là Đỗ di nương nghe đồn đang “đóng cửa tự ngẫm”.
Đỗ di nương thích mặc đồ màu đỏ, hôm nay cũng không phải ngoại lệ. Nghe nói nhà ả mở gánh hát, ả cũng từng hát qua hai vở. Chẳng qua lúc đã vào cửa nhà họ Lục, ả đã không còn làm nữa.
Nếu không thì với cái xuất thân đó, làm gì có chuyện bước vào cửa nhà quan lại mà đòi làm thiếp.
Nhưng vấn đề ở chỗ ả đẹp!
Tay áo thướt tha vừa vung, eo nhỏ đung đưa như cành liễu, kể cả giờ đã hơn ba mươi tuổi nhưng lại có một phen ý cảnh khác.
Lục Hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/2669103/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.