Lần này Lục Hàm Chi đã hiểu tại sao Vũ Văn Mân say rượu sẽ xâm phạm nguyên chủ.
Hắn uống rượu vào là nghe lời răm rắp, cũng không khống chế được bản thân.
Lục Hàm Chi phát tình khổ không chịu được, tối qua suýt không kiềm nổi mình. Nếu không phải có thuốc của Lâm thần y, e là bây giờ cậu đã mang thai rồi.
Lục Hàm Chi “chậc” một tiếng, xem ra lần sau không thể để cho hắn uống rượu nữa, loại chuyện này nói ra quá xấu hổ. Lục Hàm Chi dém chăn cho Vũ Văn Mân rồi xoay người ra khỏi thiên điện.
Nhung quý phi thấy Lục Hàm Chi đi ra, bàn tay đang đùa với A Thiền ngừng lại: “Ồ? Sao Hàm nhi không ngủ tiếp đi?”
A Thiền thấy cha đã về bèn xoay người giơ tay nhỏ với cậu.
Lục Hàm Chi tiến lên ôm lấy A Thiền: “Thật ra con vẫn chưa uống say, tại tửu lượng của điện hạ quá kém thôi.”
Nhung quý phi cười nói: “Thằng bé từ nhỏ đã thế, bây giờ là còn đỡ đấy, lúc trước chỉ cần uống mấy hớp đã gục.”
Lục Hàm Chi biết có kiểu thể chất không dính tới cồn được.
Người thường cũng không có sức kháng cự với cồn, có người sau khi say rượu thì trở nên điên cuồng, có người nằm ngủ li bì, tình huống của Vũ Văn Mân hơi đặc biệt, sau khi hắn uống say lại rất nghe lời.
Một người kiêu ngạo hiếm khi lại ngoan như vậy.
Lục Hàm Chi cười, chọc vào hai má phúng phính của A Thiền: “Sao con có vẻ gầy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/2668642/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.