Nếu để tướng địch biết lính của mình thương vong nhiều như vậy là do đại tướng của đối phương đang rất vui, nhất định sẽ ngất xỉu cho xem.
Mấy ngày nay Vũ Văn Mân vẫn đắm chìm trong niềm vui sướng, trước khi hắn xuất chinh, Lục Hàm Chi đã nói chuyện A Thiền chính là con trai ruột của hắn.
Đó là con trai ruột của hắn ư? Sao có thể chứ?
Vấn đề này khiến Vũ Văn Mân bối rối không thôi, nghĩ mãi chẳng ra.
Nhưng ngẫm lại thì cũng có khả năng.
Nếu tính thử ngày Lục Hàm Chi mang thai, khi ấy bản thân hắn cũng ở lại nhà họ Lục. Đêm đó, bởi vì đại ca muốn thân thiết với Lục nhị ca nên đã chuốc rượu để hắn đi ngủ sớm. Hắn chỉ nhớ bản thân đã uống rất nhiều nhưng lại không nhớ được mình ngủ từ lúc nào.
Giờ nghĩ lại, trí nhớ của hắn về ngày hôm đó rất mơ hồ.
Khi uống rượu, hắn vẫn có thể nhớ mang máng những chuyện mình đã gây ra, nhưng ký ức về đêm hôm đó cứ trống rỗng như chưa từng xảy ra.
Tuy không rõ đã có chuyện gì, nhưng hắn cảm thấy vui là được!
Hắn chưa từng thích người nào giống như Lục Hàm Chi, lúc đầu chỉ là vì thấy cậu rất thông minh, là một người có thể trọng dụng. Sau nhiều lần tiếp xúc hắn lại thấy cậu rất thú vị, những suy nghĩ kỳ lạ trong đầu cứ tuôn ra không dứt. Tiếp đó nữa mới nhận ra nét đẹp của cậu, sao lại có người đẹp như vậy chứ?
Cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/2668118/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.