Lục Hàm Chi nghe xong thì hoảng vía: “Cái gì? Sắp sinh rồi? Ta…”
Cậu lập tức đứng dậy chạy vào trong phòng, kết quả đánh rơi mất giày, lại phải quay lại xỏ giày vào, lúng túng cười cười với Mộc Thanh Đồng.
Xỏ giày xong, cậu quay người trở về phòng, thu dọn một số đồ đạc của mình rồi dặn Hòa Minh đánh xe gấp rút trở về, đồng thời ra lệnh cho Tại Ngự vận chuyển chỗ súng phun lửa cậu đã sai người chuẩn bị về đặt xung quanh phủ An thân vương.
Lúc trước bọn họ đã thống nhất, nếu nhị tẩu sinh thì sẽ sinh tại phủ An thân vương.
Hộ vệ hai bên cùng bảo vệ một chỗ, như vậy sẽ an toàn hơn.
Nhưng vào lúc này Mẫn thân vương hẳn là không có thời gian chú ý tới việc trong phủ An thân vương, nghiệp lớn tạo phản của gã đang được tiến hành đến thời khắc mấu chốt, phỏng chừng cũng chẳng có cách nào phân thân ra được.
Lục Hàm Chi nóng ruột, cháu ruột của cậu sắp ra đời, cháu ngoại trai ruột thịt đấy, sao có thể không sốt ruột cho được?
Nhắc tới mới nhớ, đứa bé này của nhị tẩu cũng rất đặc biệt.
Bé vừa là cháu trai của mình, vừa là cháu ngoại trai. (*)
侄子 là từ dùng để chỉ cháu trai, con của anh chị em ruột
外甥 được sử dụng để chỉ cháu trai con của chồng hoặc vợ, tức là cháu ngoại trai
Thật ra quan niệm luân lý của đời xưa cũng rất kỳ lạ, anh em bên nhà ngoại có thể kết hôn, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/2668061/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.