Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn trong lúc nhất thời nói không ra lời, "Em nói thích dã ngoại lúc nào?"
"Em không thích sao?" Ánh mắt Tạ Kế Hiên lập lòe: "Vậy chỉ có thể tới bên trong."
"......"
Nói đến bên trong, Thẩm Gia Ngôn nhớ cậu bảo ông chủ ở trong tủ lạnh chuẩn bị rượu đỏ, Thẩm Gia Ngôn mở tủ lạnh ra, quả nhiên ở bên trong nhìn thấy một chai rượu đỏ. Tạ Kế Hiên nói: "Còn muốn uống rượu trợ hứng sao?"
Thẩm Gia Ngôn cho anh: "Uống rượu đi Tạ tổng." Đừng nói chuyện nữa.
Tạ Kế Hiên cũng không uống, ánh mắt toàn bộ ở trên người Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn làm bộ như không nhìn thấy, uống một hớp, còn rất ngon, "Rượu đỏ không tồi, anh nếm thử đi."
Không nghĩ tới Tạ Kế Hiên tiến về phía môi cậu, thoáng cái hôn tới mạnh mẽ. Chờ lúc Thẩm Gia Ngôn lấy lại tinh thần, đã bị đè tới trên giường.
Đỉnh đầu chính là ánh mắt nóng rực của đối phương, vô luận thế nào cũng chạy không thoái, may mà Thẩm Gia Ngôn cũng không muốn trốn tránh.
Cậu chủ động nghênh hợp, ánh mắt nam nhân có chút kinh ngạc, thuận theo kích động, dây dưa cùng nhau.
Thẩm Gia Ngôn cảm giác mình giống như nằm trên đám mây, lảo đà lảo đảo, lại giống như nằm trên một chiếc thuyền lá nhỏ, ánh sáng buổi chiều khiến cậu không muốn thức dậy, chỉ muốn vĩnh viễn hưởng thụ thời khắc này.
Lúc này, có người ở bên tai cậu nhẹ nhàng gọi tên cậu.
Ôn nhu, giống như gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-xong-ly-hon/2760704/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.