Edit + Beta: Vịt
Tạ đại tổng tài nội tâm không có chút chấn động nào dứt lời lại thay đổi tư thế, cả lỗ tai đều đỏ, "Không bị quyến rũ" chăm chú nhìn ngực Thẩm Gia Ngôn.
Thẩm Gia Ngôn cúi đầu nhìn ngực, rốt cục biết Tạ Kế Hiên nói lời này có ý gì.
Chỉ thấy Thẩm Gia Ngôn trước màn hình ngồi dậy, cảnh đẹp "Không chút nào chấn động" trong miệng Tạ Kế Hiên biến mất bên ngoài màn hình, tầm mắt Tạ Kế Hiên đi tới cùng, không nhìn thấy mỹ cảnh, chỉ thấy một mảnh không khí.
Thẩm Gia Ngôn lui lui về sau, ngồi nói chuyện cùng Tạ Kế Hiên.
Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Em đây là dục nghênh còn cự sao?"
"......"
Thẩm Gia Ngôn nghĩ, cậu ngồi dậy, Tạ Kế Hiên nhìn không thấy ngực cậu nữa, nhưng, trên người không nhìn thấy, không phải còn có nửa người dưới sao. Vừa lúc Thẩm Gia Ngôn ngồi dậy, tầm mắt Tạ Kế Hiên liền ngang hàng với nơi kia.
Thẩm Gia Ngôn nhìn ánh mắt không chút xấu hổ của Tạ Kế Hiên, không lời nào để nói.
Nội tâm đã nói là không có chút chấn động nào đâu!
Thẩm Gia Ngôn nói: "Tạ tổng, em muốn ngủ."
"Máy tính đừng tắt."
"Làm gì."
Mắt Tạ Kế Hiên chợt lóe: "Anh chỉ nhìn thôi không làm gì."
Câu trả lời này sao kỳ quái vậy.
Thẩm Gia Ngôn liền đặt máy tính trên tủ đầu giường, dựa theo yêu cầu của Tạ Kế Hiên đối diện giường cậu. Mệt mỏi cả ngày, Thẩm Gia Ngôn thật sự buồn ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-xong-ly-hon/2760698/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.