Edit + Beta: Vịt
Thẩm Gia Ngôn sửng sốt, không rõ anh đây là ý tứ gì, suy nghĩ một chút nhịn không được: "Tạ tổng, bụng tôi không đau."
Tạ Kế Hiên nói đương nhiên: "Bụng tôi đau."
"......"
Đây là cái trò chơi đau bụng thì phải dắt tay gì đó sao.
Thẩm Gia Ngôn quan tâm nói: "Có muốn tới bệnh viện khám không?" Tạ Kế Hiên khoảng thời gian này tới nay bận rộn đều sắp chân không chạm đất rồi, cậu đợt này nằm viện, người này sáng sớm bay sang nước ngoài làm việc, nửa đêm 12h lại bay về, còn có thể có tinh lực đến thăm nhóc con, Thẩm Gia Ngôn nhìn bội phục không thôi. Có thể làm người có tiền không phải không có đạo lý.
Tạ Kế Hiên nhíu mày: "Chuyện nhỏ nhịn chút là qua thôi, tôi không thích phô trương lãng phí."
"......" Vậy sao?
Anh nói như vậy Thẩm Gia Ngôn cũng không có cách nào, chỉ có thể để cho anh nắm, coi như có qua có lại, cậu cũng không phải loại người không biết tốt xấu, người ta đã giúp mình, không có đạo lý cậu sẽ cự tuyệt.
Hai người cứ như vậy nắm tay một giấc tới trời sáng, buổi sáng lúc tỉnh dậy, Thẩm Gia Ngôn mở mắt ra đã nhìn thấy cái đầu tóc như nhung trên đầu vai mình. Tạ Kế Hiên không biết lúc nào thì dựa tới, cách cậu cực kỳ gần, có thể ngửi thấy được mùi dầu gội tươi mát.
Thẩm Gia Ngôn muốn đứng dậy đi toilet, dịch đầu Tạ Kế Hiên qua một chút, không đợi đứng dậy, lại trượt dựa tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-xong-ly-hon/2760641/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.