Từ khi cô nhập viện đến nay chưa tỉnh Long Mặc rất chăm chỉ vào thăm cô dù công việc bận rộn, đống văn kiện chờ hắn ký kết nhưng hắn để lại tất thảy. Với hắn bây giờ không có gì quan trọng bằng cô lúc này.
Long Mặc những thời gian đầu chưa quen công việc chăm sóc một ai đó trước kia, bởi hắn chính là mẫu người cao cao tại thượng, kiêu ngạo, tự cao tự đai, hắn chưa hề đụng đến bất cứ việc gì, hay cũng chẳng biết săn sóc một ai. Đối với hắn mấy cái thứ đó thật sự phiền phức nhưng bây giờ hắn lại thấy khó chịu đôi phần bất lực tự trách, điều mình trước kia coi như của nợ phiền phức giờ lại cần thiết cấp bách.
Chân tay hắn lóng nga lóng ngóng không biết làm từ đâu. Nữ quản gia già cũng thường lui tới đây để chăm sóc cho cô hắn chỉ nhìn sơ sơ cũng học hỏi được chun chút. Từ khi cô ở đây thì hắn cũng ở đây luôn không về nhà nữa. Dược Bách Khang cũng hết cách với tiểu tử như hắn đành dành một phòng VIP bên cạnh để cho hắn tiện bề qua lại chăm sóc Lâm Tiểu Thanh.
Nhưng đồ đạc hắn thì để bên phòng VIP bên còn hắn hằng đêm hắn lại ngủ bên phòng cô như vậy cũng dễ quan sát. Và tất nhiên phòng VIP kia hắn cũng không phải cậy quyền mà "lấy" không hẳn sòng phẳng trả tiền thuê đàng hoàng.
Mỗi đêm ở bên cạnh cô, hắn quan sát cô, nhìn cô lặng thinh nằm đó không chút động tĩnh hắn nửa trông mong cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3643568/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.