Bệnh viện...
Lâm Tiểu Thanh trong phòng cấp cứu, Long Mặc ngồi bên hàng ghế chờ mặt mày không giấu nổi sự căng thẳng, lo sợ. Hi vọng người bước ra khỏi cánh cửa cấp cứu kia sẽ mang ra tin tốt.
Nhưng đã trải qua ba tiếng đồng hồ, một chút động tĩnh không có. Càng như vậy khiến hắn càng thêm nóng ruột gan, càng lo lắng không yên. Trên tay hắn vẫn còn lấm lem máu khô của cô, trên cổ áo sơ mi trắng cũng dính máu đỏ của cô, dù có giặt cũng không thể hết.
Hắn chằm chằm nhìn vào đôi bàn tay dính máu kia mà tự trách bản thân mình, đã nói sẽ không để cô xảy ra nguy hiểm, đã tự nói với bản thân sẽ bảo vệ cô chu toàn nhưng cuối cùng vẫn là đến muộn.
Long Bắc Yến chạy tới sau khi giải quyết nguồn cơn của vụ tai nạn kia, kẻ điên kia cũng đã bị thương nặng đang dưới tầm kiếm soát của cảnh sát, đặc biệt hắn ta sẽ được chăm sóc đặc biệt dưới tầm mắt của Long Bắc Yến.
Long Bắc Yến nhìn anh mình đang ngồi lặng người ở hàng ghế chờ, đưa mắt nhìn vào trong phòng cấp cứu kia mà không kìm chế được cảm xúc đi đi lại lại.
Một lúc lâu sau đó, đèn đỏ trên phòng cấp cứu tắt vụt, Dược Kim Thiên từ bên trong đi ra, Long Bắc Yến nóng ruột hỏi han tình hình: "Sao rồi ? Chị ấy sao rồi ?".
Long Mặc cũng không bình tĩnh nổi đứng lên, nét mặt vô cùng căng thẳng.
Dược Kim Thiên thở dài tiếc thương nói: "Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3643139/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.