Khu công trường hoang...
Quý Dĩ Hàn đến điểm hẹn. Nơi này đã từng là mồ chôn của Châu Nghiên Hi và gia đình Tào Tử, dù có điểm danh thêm tên chồng cũ của ả thì cũng không sao hết. Quý Dĩ Hân vẫn ung dung không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình trong tương lai gần.
Ả dảo bước từ tốn lên trên lầu trên, ngân nga liên hồi nhẩm nhẩm lời bài hát. Lên đến đúng giao hẹn nhưng lại không thấy bóng dáng một ai trên này. Cồn cào ruột gan, đắn đo bồn chồn, ả liền lên tiếng gọi nhưng lại không thấy ai đáp lại. Một lát sau, tên khốn mà ả thuê bắt Jayce xuất hiện.
Tên khốn đó nở một nụ cười mỉa mai đắc ý, hắn nhìn trực diện Quý Dĩ Hân không nói gì. Quý Dĩ Hân mất bình tĩnh: "Hắn đâu ?".
Một lực đạo từ phía sau đánh ngất ả, tầm mắt ả mờ dần rồi ngã xuống đất. Lúc ả tỉnh lại thì chân tay mình đã bị trói chặt trên ghế sắt. Đầu ả choáng váng cố ngẩng đầu nhìn cho rõ người ngồi trước mặt.
Long Mặc ngồi trước mặt Quý Dĩ Hân, không vội đợi ả tỉnh lại, tay hắn vẫn còn điếu thuốc cháy dở, tàn lửa đỏ vẫn còn sức nóng. Bên cạnh hắn là Long Bắc Yến. Ả bất ngờ đến bất mãn không tin vào mắt mình là Long Bắc Yến vẫn còn sống sờ sờ trước mắt ả. Ả cố mở to mắt nhìn cho rõ nhưng không phải là mơ tưởng.
Mạng lớn như vậy sao có thể chết dễ dàng ?
Còn có cả Jayce và Tào Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3629782/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.