"Anh định tham gia dự án Thiên Mộc sao ?".
Long Mặc nhìn cô nhướn mày nói: "Ừm. Cô tò mò sao ?".
Lâm Tiểu Thanh chỉ nhẹ nhếch khuôn miệng: "Không. Chỉ hỏi thôi. Anh tự quyết định, tôi không sợ anh dính bấy kẻ khác mà chỉ thấy tội cho kẻ khác chuẩn bị thành con mổi thôi".
Long Mặc hừ lạnh, tỏ rõ thái độ ghen tuông với cô, nắm lấy cằm Lâm Tiểu Thanh kể sát mặt cô mà lạnh giọng:
"Cô có tâm tư lo cho kẻ khác như vậy à ? Không hề lo cho tôi ? Cô xem tôi là gì ?".
Lâm Tiểu Thanh híp mắt trong lòng có chút khoan khoái thăm dò đối phương: "Anh muốn tôi xem anh là gì ?".
Sâu thằm trong đôi mắt dữ lửa hờn ghen của Long Mặc, Lâm Tiểu Thanh đã nhìn thấy rõ nhưng vẫn muốn xem hắn có thể giận được bao nhiêu. Càng như vậy Lâm Tiểu Thanh mới cảm thấy giá trị của mình trong lòng hắn.
Lâm Tiểu Thanh gạt tay hắn ra, đứng dậy rời giường đến chỗ sofa đặt mình ngồi xuống, không nhanh không chậm câu từ: "Suy đoán của anh tôi không hiểu thêm, anh cứ làm theo cách của anh, tôi sẽ làm theo cách của tôi.
Còn xem anh là gì thì vẫn là ông chủ của tôi thôi. Cuộc chơi này tôi tự tin sẽ thẳng. Chỉ cần anh đảm an toàn cho ba tôi được bình an là được".
Hắn cười mỉa mai: "Cô cũng có gan dám ra điều kiện với tôi ?".
Lâm Tiều Thanh lộ ra chút suy tư lo lắng: "Đương nhiên không. Đó chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3629766/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.