Á Viêm nhận được tin nhắn của Long Mặc. Cậu không dám chần chừ một giây mở lên xem.
Mười lăm phút sau Á Viêm đã có mặt dưới sảnh đợi hắn. Long Mặc từ bên trong bước ra, phong thái vẫn bảnh bao lịch lãm của một quý ông.
Á Viêm đợi hắn bước vào trong xe rồi rời đi. Hôm nay là ngày đưa cô đi khám thai nhưng hắn không thể đưa cô đi. Hắn cũng muốn biết xem tình hình hôm nay ra sao.
Vẫn cái thái độ cao ngạo đó mà hỏi: “Hôm nay đưa cô ấy đi khám thai thế nào?”.
Á Viêm đáp lại: “Dược viện trưởng nói đều tốt, chỉ là về tẩm bổ thêm dinh dưỡng cho thai nhi khỏe mạnh thôi”.
“Ừm”.
Một tiếng “ừm” tuyệt nhiên vô cùng đơn giản cho thấy là cái thái độ hống hách của Long Mặc. Á Viêm cũng đến không biết nói gì thêm nữa. Sao mà vô tâm quá vậy? Cô thì không nói nhưng mà với chính con đẻ của mình như vậy có phải hơi quá quắt không?
Hắn ép một người con gái đã chấp nhận hi sinh nhan sắc lẫn thanh xuân để sinh con cho hắn, nhưng đối với hắn cô chỉ là món hàng để thỏa mãn nhu cầu giao dịch.
Tên cặn bã.
Á Viêm chửi thầm trong đầu tưởng đâu hắn chỉ dừng mạch chuyện sau chữ “ừm”. Một lúc sau hắn nhấc điện thoại gọi cho ai đó.
Á Viêm cũng vểnh tai lắng nghe xem xem cuộc trò chuyện đi đến. Trong cuộc hội thoại hắn chỉ nói đúng ba câu ngắn gọn “Tôi nên làm gì?”, “Như thế nào?”, “Gửi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3447813/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.