Sau khi dùng bữa, trở về nhà, hắn lại tiếp tục ngồi vào bàn làm việc. Lâm Tiểu Thanh vừa ôm bụng, vừa bưng trên tay cho hắn ly sữa ấm đặt bên cạnh bàn làm việc của hắn. Nhìn cô khó khăn đi lại hắn cũng không nỡ liền nói: "Bụng lớn rồi buổi đêm đừng đi lại nhiều".
Hắn cầm ly sữa lên soi xét, tiếp: "Cô cần thứ này hơn là tôi".
- Một ly sữa sẽ giúp anh ngủ ngon hơn thôi Long lão bản. Tôi đang hoàn thành chức trách của một người vợ, bổn phận của mình.
Long Mặc hắn cười khẽ rồi đẩy cặp kính lên: "Lý do của cô cũng nhiều quá rồi".
Lâm Tiểu Thanh chỉ mỉm nhẹ. Bây giờ vấn đề ngồi cũng trở lên khó khăn với cô. Cô định ngồi xuống ghế sofa gần đó thì bất chợt kêu lên một tiếng khiến hắn không khỏi lo lắng: "Sao thế ?".
Lâm Tiểu Thanh tay xoa xoa bụng mình như dỗ dành đứa bé ngủ yên rồi đáp lại hắn: "Con anh nghịch ngợm đá bụng tôi, tôi đau vậy thôi".
Hắn thở dài: "Đi nghỉ ngơi đi".
- Thì bây giờ đi nghỉ ngơi đây.
- Vậy qua sofa làm gì ?
- Tôi xem qua báo cáo này đã rồi sẽ đi nghỉ.
Hắn nhíu mày không hài lòng, hất cằm ra lệnh cho cô: "Qua giường".
Cô bướng bỉnh: "Lát nữa".
Biết rằng cô sẽ bướng bỉnh với mình, Long Mặc để hết lại công việc trên bàn làm việc tháo kính để xuống bước qua sofa đứng trước mặt cô. Tưởng hắn sẽ làm gì đó trong cơn giận có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3316646/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.