Nuppi con đường dài có mấy niềm vui, hơn nữa, giờ đang không phải thời đại thái bình. Ngày ngày Trạc Thế Giai luôn lo lắng, lo rằng con mình sẽ trở thành Đường Tăng, có ngày bị hết lớp này đến lớp khác yêu quái ma quỷ phương nào đến gỡ xương gỡ thịt nuốt luôn vào bụng. Tin tức của Tô Tô mang đến hôm nay cũng đủ khiến Trạc Thế Giai ăn ngủ không yên rồi. Với tình hình này, Tô Tổ cũng không có cách nào giải quyết. Cô ngồi trên ghế, gõ tay suy nghĩ rồi bảo Trạc Thế Giai, “Tình hình này thì cách giải quyết tốt nhất là coi như Thiên Tứ giả chết, từ nay về sau không quay lại thị trấn nhộng, trên đời không tồn tại ai tên là Thiên Tứ nữa” Để từ giờ, Thiên Tứ mai danh ẩn tích, không đến trường, từ bỏ mọi thứ đang có, lưu lạc ở thế giới bên ngoài. Sau này, nếu Thiên Tứ nhớ Trạc Thế Giai và Hộ Pháp, muốn quay về thăm thì không thể dùng cái tên “Thiên Tử”, thậm chí còn phải thay đổi ngoại hình. Bằng không, đến khi Trạc Thế Giai về hưu, hai mẹ con bọn họ cũng không thể gặp lại nhau. Thị trấn nhộng khép mắt, nhìn bệnh án trên bàn. Cả đời này, cô luôn nỗ lực phát triển sự nghiệp, đương nhiên không muốn từ bỏ khoảng thời gian tốt đẹp nhất của công việc này, từ bỏ ánh hào quang rực rỡ. Nhưng nếu giờ cô không từ bỏ, không rời khỏi thị trấn nhộng cùng Thiên Tứ để đi chân trời góc bể, liệu Thiên Tứ có sống yên ổn được không? Nếu đi thì từ nay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848996/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.