Chu Hiểu Lâm đang bế Mỹ Tú đứng trong sân nhà Tô Tô, vừa nghe Mộc Dương nói xong liền ngây ra. Đới Thuần kéo Chu Hiểu Lâm. Cô ta hất tay Đới Thuần ra, chỉ vào Mộc Dương, không dám tin hỏi Tô Tô:
“Tô Tô, cô lại dung túng Mộc Dương đuổi hết những người quen lúc trước của cô đi sao?”
“Nếu không thì sao?” Tô Tô chậm rãi đi từ trong nhà ra, nhìn Chu Hiểu Lầm với vẻ mặt khinh thường, “Thần Bát Phương của tôi, tôi thích nhận ai thì người đó được ở lại. Lúc tôi không vui muốn đuổi ai cút mà người đó dám không cút xem? Nói gì mà người quen? Không lập được công trạng gì lại tự cho mình có địa vị, Chu Hiểu Lầm cô còn biết xấu hổ không?”
Ở bên ngoài công sân, mẹ Tô giơ đòn gánh lên, thở hồng hộc đuổi đến, gõ đòn gánh lên vai Đới Thuần, quát lớn, “Cậu dạy ra cô con gái ngoan đấy, ngay cả Tiểu Ái nhà chúng tôi cũng dám bắt nạt. Mỹ Tú nhà cậu bình thường tự tung tự tác, ngày ngày nghĩ muốn thừa kế thôn Bát Phương, coi Tiểu Ái nhà chúng tôi không tồn tại à? Hai người các người từ sáng đến tôi chỉ nghĩa muốn một bước lên trời, tôi đánh chết hai người?”
Đới Thuần tránh đánh nhau với mẹ Tô, Chu Hiểu Lầm thì bế Mỹ Tú ngồi trong sân. Mỹ Tú nằm khóc om sòm trong lòng Chu Hiểu Lâm, nó muốn người cả thôn làm bênh vực nó nhưng ai dám nói Tô Tô nửa lời chứ?
Rất rõ ràng, trưởng thôn của thôn Bát Phương chính là Tô Tô. Trong lòng những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848964/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.