Tô Tô há miệng, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thở dài, đưa tay kéo dây đèn bên cạnh sô pha, “Không
có gì, em cảm thấy tất cả những điều này đều xa lạ với em. Rõ ràng em đều có ấn tượng, nhưng lại thấy đây không giống cuộc sống em”
“Vậy cuộc sống em nên sống thế nào?”
“Ờ...” Cô nghiêng đầu, từ cằm vào đầu nói, ngón tay nghịch dây đèn, “Ngao du thiên hạ, không gia đình, không người thân, tắm máu, dựa vào bản thân mình. Sống chết không ai lo, không ai hỏi, cũng không ai quan tâm...
Nói xong, Diệp Dục đứng dậy, bàn tay to lớn ấm áp của anh túm vai cô, mũi anh sát gần mũi cô, “Xuy, không phải. Đó không phải cuộc sống em nên sống, đây mới là cuộc sống em nên sống. Tô Tô, em đã thay đổi rất nhiều người, em đã cứu rất nhiều người, em chính là một truyền thuyết, một thần thoại trong lòng họ. Em có thấy không? Hôm nay những người ở bên đường đều làm lễ với em, tất cả mọi người đều làm lễ với em. Cưng à, em không chỉ có một mình, tất cả mọi người ở đây, chỉ cần em ra lệnh đều nguyện chết vì em”
Hơi thở ấm áp lan ra theo lời nói của Diệp Dục, Tô Tô hơi lui về sau trợn mắt nhìn Diệp Dục. Cô cảm thấy lúc này cô và Diệp Dục quá gần gũi rồi.
Tứ bể tối đen, ngoài ánh lửa trong lò sưởi, tiếng bước chân canh gác của đội tuần tra và những tiếng súng lác đác từ xa vọng lại, tất cả đều yên tĩnh.
Diệp Dục vẫn giữ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848958/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.